Thứ Bảy, 29 tháng 11, 2014

Tạ Ơn Cho Bậc Cầm Quyền!


Tạ Ơn Cho Bậc Cầm Quyền!

Vậy, trước hết mọi sự ta dặn rằng, phải khẩn nguyện, cầu xin, kêu van, tạ ơn cho mọi người, cho các vua, cho hết thảy các bậc cầm quyền” (I Ti-mô-thê 2: 1-2)

(Tổng thống Obama đích thân dự lễ Tạ ơn) 

***

Nước Mỹ có truyền thống tạ ơn.
Mỗi năm vào đầu tháng 11 là nước Mỹ bắt đầu cho mùa Lễ Tạ ơn (Thanks Giving). Truyền thống này bắt nguồn từ Kinh thánh. (Lễ Lều Tạm là một hình thức Lễ Tạ ơn sau Mùa gặt – Lê-vi ký 23: 34; Phục 16: 13…)
Cả Cựu ước lẫn Tân ước đều dạy cho con dân Chúa lòng biết ơn cả đối với Chúa lẫn với người. Tạ ơn là bày tỏ lòng biết ơn với Chúa và với nhau. Kinh thánh không những dạy chúng ta phải bày tỏ lòng biết ơn của mình với Chúa, với người… mà còn dạy chúng ta “tạ ơn thay” cho người khác nữa. Đặc biệt sứ đồ Phao-lô dạy chúng ta phải “tạ ơn CHO bậc cầm quyền” nữa.
Vậy, trước hết mọi sự ta dặn rằng, phải khẩn nguyện, cầu xin, kêu van, tạ ơn cho mọi người, cho các vua, cho hết thảy các bậc cầm quyền” (I Ti-mô-thê 2: 1-2)
Cần phân biệt rõ là “Tạ ơn CHO bậc cầm quyền” chứ không phải “Tạ ơn Bậc cầm quyền”. Đây là hai ý nghĩa và phạm trù khác biệt. – Chúng ta thay mặt nhà cầm quyền để tạ ơn Đức Chúa Trời vì những gì Ngài làm cho họ, chứ không phải chúng ta “cảm ơn họ vì những gì họ làm cho chúng ta” đó là ý nghĩa của câu “tạ ơn cho Bậc cầm quyền”.

1. Tại sao phải “Tạ ơn CHO bậc cầm quyền”?
Chắc chắc một điều là trong thế gian có những bậc cầm quyền không biết Đức Chúa Trời là ai, là gì… Có những bậc cầm quyền “coi Chúa không ra gì” hoặc thậm chí là phủ nhận không có Đức Chúa Trời hiện hữu trong vũ trụ, như những nhà cầm quyền “Cộng sản vô thần”... chẳng hạn.
Kẻ ngu dại nói trong lòng rằng: chẳng có Đức Chúa Trời.
Chúng nó đều bại hoại, đã làm những việc gớm ghiếc…
” (Thi thiên 14: 1)
Chúng ta phải tạ ơn cho những bậc cầm quyền như vậy, bởi lẽ họ “hưởng ơn” của Đức Chúa Trời mà lòng họ không hề biết ơn, chứ đừng nói là họ “mở miệng tạ ơn Đức Chúa Trời”. Lãnh đạo nhà nước hằng năm vào đầu tháng Giêng họ có thể đi đến các nơi chùa chiềng để “cầu trời khấn phật”… (cho cái ghế của con nó an lành hoặc tiến lên vài bậc càng tốt)… nhưng chưa bao giờ thấy một nhà cầm quyền nào ở VN hiện nay mở miệng “Tạ ơn Đức Chúa Trời”. Thậm chí họ còn cho côn đồ đến tấn công, đập phá những nơi mà con dân Chúa đang thờ phượng Chúa, cầu thay, tạ ơn cho họ nữa là khác… Một nhà cầm quyền VÔ ƠN, ĐÁNG DIỆT mà Chúa dạy chúng ta phải tạ ơn cho họ…?
Nhà cầm quyền hiện nay họ chỉ thích có một câu Kinh thánh là “mọi người hãy vâng phục bậc cầm quyền”, nhưng họ có lẽ họ cũng quên một điều cũng nằm ngay trong phần sau của câu Kinh thánh đó, là “vì mọi quyền đều đến từ Đức Chúa Trời”… (Rô-ma 13) Nhà cầm quyền hiện nay luôn “dạy” cho các mục sư rằng “hãy vâng phục nhà cầm quyền”, nhưng họ không bao giờ nhắc tới phần sau của câu Kinh thánh đó là “mọi quyền là sự ban cho của Đức Chúa Trời”.
Lịch sử và những tài liệu giải mật gần đây cho thấy: năm 1972 Mỹ đánh bom Hà nội và đầu năm 1973 chính quyền Hà nội đã có điện tín “xin đầu hàng”… Thế nhưng vì một sự xui khiến hoặc vì một ý đồ chính trị, một nước cờ lớn nào đó của nước Mỹ, mà chính quyền Mỹ đã “bức tử VNCH” để cho chính quyền Hà nội sau đó tiến chiếm Sài gòn và tạo ra biến cố 30/4/1975… Như vậy không phải là “Chúa khiến” hay nói theo cách bình dân là “Trời khiến” hay sao? Quyền lực hiện nay mà chính quyền nhà nước CSVN đang có, là “bởi Đức Chúa Trời ban cho họ”!
Chính quyền hiện nay lẽ ra họ phải biết ơn Đức Chúa Trời, nhưng vì lý do nào đó họ chưa từng mở miệng hoặc tiến hành một “thánh lễ” “tạ ơn Đức Chúa Trời”. (Cách đây vài năm, chủ tịch nước CSVN- Trương Tấn Sang trong dịp đầu năm Âm lịch, có đến một ngôi chùa ở Huế để dự lễ “cầu cho quốc thái dân an”, nhưng chưa bao giờ thấy nhà cầm quyền đến một nhà thờ nào để nhờ các linh mục hoặc mục sư “xin các ông cầu nguyện xin Đức Chúa Trời tha thứ tội cho chúng tôi, hoặc chúng tôi muốn bày tỏ lòng biết ơn với Đức Chúa Trời)
Chính quyền vô ơn là chuyện của họ (chữ vô ơn không cần đưa vào ngoặc kép “”, vì nó hoàn toàn đúng với nghĩa đen), nhưng Chúa dạy chúng ta phải “tạ ơn CHO bậc cầm quyền”. Tức là chúng ta “tạ ơn thay” cũng giống như chúng ta “cầu thay” cho họ, chứ không phải chúng ta phải “tạ ơn nhà cầm quyền”. “Tạ ơn CHO chính quyền” khác với “cảm ơn chính quyền”. Nghĩa là chúng ta trong vai trò “thầy tế lễ” đến trước Chúa, chúng ta thay họ mà “tạ ơn Đức Chúa Trời vì những gì họ được mà họ không hề biết ơn”, trái lại còn tìm đủ mọi cách tinh vi để khủng bố Hội thánh và con dân Chúa. Bằng chứng là mới đây họ dùng cả côn đồ để tấn công giáo hội Mennonite là Hội thánh của Chúa (chứ phải của ai mà họ tuyên bố là “thừa nhận hay không thừa nhận”?) - Cho dẫu nó không là Hội thánh (chùa chẳng hạn) việc chính quyền tấn công một nơi tu hành, tôn giáo bằng côn đồ là “tội ác trước mặt Chúa” rồi, chứ đừng nói là tấn công Hội thánh của Chúa!

(Chính quyền dùng côn đồ tấn công trụ sở giáo hội Mennonite)
2. Chúng ta phải tạ ơn cho chính quyền này về điều gì?
Chúa dạy chúng ta trước hết phải “…tạ ơn cho bậc cầm quyền”.
Dù muốn hay không muốn thì đảng CSVN hiện nay là “bậc cầm quyền trên đất nước này”!
Nếu phải tạ ơn cho đảng CSVN thì chúng ta phải tạ ơn cho họ điều gì? Lẽ đương nhiên phải tạ ơn cho những gì họ có, mà những thành phần khác trong xã hội không có thì mới tạ ơn cho họ, tức cho đảng CNSVN, còn những gì họ có, mà những thành phần khác trong xã hội cũng có thì không thể gọi là “tạ ơn thay cho họ” là nhà cầm quyền!
Phải chăng có hai điều sau đây mà chúng ta phải tạ ơn cho nhà cầm quyền hiện nay:
a/ - Họ quá ác nhưng Chúa chưa diệt họ?
b/ - Họ không xứng đáng nhưng vẫn hưởng "vinh hoa phú quý của bậc đế vương"?

- “Giả thuyết a”: Chính quyền hiện nay họ quá ác nhưng Chúa chưa diệt họ? Đó phải chăng là điều mà mỗi Cơ-đốc-nhân trong vai trò thầy tế lễ “thế đảng để tạ ơn Đức Chúa Trời”?
Hồ sơ vi phạm quyền con người (nhân quyền) của nhà nước VN hiện nay “khá dày” trong các tổ chức quốc tế đấu tranh cho quyền con người. Đặc biệt là trong mối quan hệ ngoại giao với nước Mỹ, chính phủ Mỹ luôn đem vấn đề “cải thiện nhân quyền” ra làm điều kiện ngoại giao với chính phủ VN… Điều đó chứng tỏ rằng chính phủ VN đã vi phạm nhân quyền quá mức. Vi phạm nhân quyền tức chà đạp lên quyền con người mà Tạo hóa – Đức Chúa Trời đã ban cho họ. Đây là một tộc ác trước mặt Đức Chúa Trời, vì Đức Chúa Trời sinh ra con người để sống, trong cuộc sống đó họ có rất nhiều nhiều quyền tự do… bất cứ nhà cầm quyền nào nhân danh nhà nước hoặc pháp luật nhà nước chà đạp lên quyền con người thì bậc cầm quyền đó phạm tội với Đức Chúa Trời. Hoặc soạn ra những bản “Hiến pháp” chỉ để phục vụ cho sự tồn tại của giai cấp lãnh đạo, tạo cơ sở để chính quyền vi phạm quyền con người… là nhà cầm quyền đó đã vi phạm “luật pháp của Đức Chúa Trời”. Hồ sơ vi phạm nhân quyền của nhà nước VN hiện nay chính là bằng chứng họ đã phạm tội với Đức Chúa Trời, nhưng Đức Chúa Trời vẫn chưa diệt họ, đó là điều mà lẽ ra “đảng CSVN phải tạ ơn Đức Chúa Trời”, nhưng vì họ “vô ơn” nên chúng ta là những Cơ-đốc-nhân, trong tư cách thầy tế lễ, chúng ta “tạ ơn thay cho nhà cầm quyền CSVN”! Đó là điều Chúa dạy!

- “Giả thuyết b”: Chính quyền hiện nay không xứng đáng nhưng họ vẫn hưởng “vinh hoa phú quý của bậc đế vương”?
Chính quyền hiện nay có xứng đáng với vai trò lãnh đạo cũng như lòng tin của nhân dân không? Câu trả lời là KHÔNG.
Tham nhũng lan tràn, để mất đảo, mất biển, đất liền cho ngoại bang… Kinh tế suy sụp, đói nghèo gia tăng, đạo đức xã hội và đạo đức trong giới hành chính công sở suy đồi… Công an bạo hành, cướp giật đầy dẫy trong xã hội… chính quyền dùng côn đồ để trấn áp dân và các lực lượng tôn giáo… Nông dân bị cướp đất kêu kiện khắp nơi… Lòng dân ta thán, chán ghét chế độ… (đảng viên còn bất mãn nói gì dân?) Tất cả những điều đó chỉ nói lên một điều: Chính quyền hiện nay không xứng đáng để lãnh đạo nhân dân.
Chính quyền hiện nay không xứng đáng nhưng họ vẫn hưởng “vinh hoa phú quý của bậc đế vương”?
Sự phân chia giai cấp giàu nghèo trong xã hội VN hiện nay thì quá rõ ràng: Trong xã hội VN hiện nay, đảng viên trung- cao cấp trở lên chiếm thành phần giàu nhiều nhất trong xã hội. Họ không những giàu mà “quá sức giàu” trong tình trạng người dân VN hiện nay đại đa số vẫn là dân nghèo, kiếm ăn từng bữa qua ngày, đồng lương của công nhân chỉ đủ “phủi lủm”, lãnh lương xong là “hết”, vì phải trả rất nhiều khoảng tiền… Nếu chẳng may bệnh “thì có mà chết”, vì vào nhà thương, bệnh viện họ lại bị “chém tiếp” bởi những tay bác sĩ “phải chém bệnh nhân để có tiền chung tiền ghế cho cấp trên của họ”! (Nếu không chung tiền “ghế phí”, họ có thể bị đuổi khỏi bệnh viện với 1001 lý do… để có người khác đang xin việc… chỉ cần họ bị đuổi là có người thay ngay)
Trong xã hội VN hiện nay không ai giàu có bằng giai cấp lãnh đạo đảng: cả về tiền của vật chất lẫn quyền lực chính trị trên xã hội. Mặc dù chính quyền không xứng đáng với vai trò lãnh đạo, nhưng giai cấp lãnh đạo – đa số những nhà lãnh đạo trong “bậc cầm quyền hiện nay vẫn sống như những bậc đế vương”!
Bất cứ chính thế nào dù tốt hay xấu, dù làm được việc hay không làm được, dù chính nghĩa hay phi nghĩa (tà quyền mượn danh “chính quyền”) rồi cũng có lúc phải giải thể để nhường chỗ cho lực lượng khác lãnh đạo xã hội… Đó là quy luật tất yếu đã được chứng minh qua lịch sử. Không có triều đại, chính thể nào là “thiên thu vạn tuế” theo nghĩa đen của nó cả. Chính thể hiện nay dù muốn hay không muốn cũng có ngày GIẢI THỂ. Cho dù đảng và chính quyền CSVN hiện nay có là “đỉnh cao trí tuệ” hay “dẫn dắt nhân dân đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác”… như đảng thường nói thì đảng và chính quyền hiện nay cũng phải có lúc bước xuống khỏi ngai vị, phải bị giải thể… chứ đừng nói là “đảng đã làm cho đất nước tầy huầy” như hiện nay thì đừng nói là “đảng sẽ lãnh đạo thiên thu”! Điều đó là hoang tưởng. Đảng và chính quyền CSVN là lực lượng từng “làm nên lịch sử” thì đảng và chính quyền phải hiểu quy luật của lịch sử. Ai không chịu hiểu quy luật tất yếu của lịch sử sẽ bị “bánh xe lịch sử nghiền nát”! Một công nhân làm việc trong nhà máy, anh phải biết sự vận hành của guồng máy mà anh đang điều khiển… Nếu anh “coi thường sự vận hành của guồng máy” thì anh sẽ thấy ngay hậu quả. Lịch sử là một “guổng máy” mà không ai có đủ sức mạnh và quyền lực để bắt nó phải theo ý mình. Đức Chúa Trời mới là Đấng vận hành guồng máy của lịch sử… Dù muốn hay không muốn thì đảng và nhà nước CSVN hiện nay cũng đã tới tuổi “hưu hạ” rồi. Tạ ơn Đức Chúa Trời là Ngài chưa “giải thể” chế độ hiện nay. Đó là điều mà mỗi Cơ-đốc-nhân VN có lẽ nên “dâng lời tạ ơn thay cho đảng và nhà cầm quyền CSVN” trong mùa lễ tạ ơn năm nay.
Vậy, trước hết mọi sự ta dặn rằng, phải khẩn nguyện, cầu xin, kêu van, tạ ơn cho mọi người, cho các vua, cho hết thảy các bậc cầm quyền” (I Ti-mô-thê 2: 1-2)
Kinh thánh dạy chúng ta phải “tạ ơn cho Bậc cầm quyền”.
Với vai trò của “thầy tế lễ nhà vua” (I Phi-e-rơ 2: 9) Hội thánh của Chúa, mỗi Cơ-đốc-nhân VN chúng ta phải “tạ ơn thay cho bậc cầm quyền” là điều Kinh thánh dạy. Vậy khi tạ ơn thay cho nhà cầm quyền thì chúng ta phải tìm cho đúng cái điều mà lẽ ra họ phải đến trước mặt Ba ngôi Đức Chúa Trời để dâng lời tạ ơn… thì chính chúng ta thay mặt họ mà tạ ơn Đức Chúa Trời. Chúng ta không thể “tạ ơn đại khái”, tạ ơn chung chung… mà phải tạ ơn đúng với “sự ban ơn của Chúa”… Do đó, hai điều trên đây là hai điều gợi ý để Hội thánh và mỗi con cái Chúa có thể đến trước mặt Chúa mà “tạ ơn thay cho Bậc cầm quyền hiện nay”, đó là:
- Họ quá ác nhưng Chúa chưa diệt họ?
- Họ không xứng đáng nhưng vẫn hưởng "vinh hoa phú quý, quyền lực của bậc đế vương"?

Chúng ta không việc gì phải “chống chính quyền”, vì chính quyền hay nhà cầm quyền là do Chúa dựng nên và Chúa cũng định ngày, định kỳ để giải thể họ, lập lên chính quyền khác… Việc của chúng ta là “tạ ơn cho nhà cầm quyền” (vì họ “vô ơn”) và nếu được thì “góp ý với chính quyền để họ sửa chữa những sai lầm” hầu sự lãnh đạo đó tốt hơn cho họ và cho dân.
Lời Chúa dạy sao chúng ta phải thực hiện y như vậy.
Đề nghị các lãnh đạo Hội thánh của Chúa trên đất nước VN nên tổ chức ngày lễ “Tạ ơn cho Bậc cầm quyền” trong những ngày cuối năm, trước khi chúng ta tổ chức lễ Giáng sinh theo như truyền thống nước Mỹ, hầu Chúa ban phước dân tộc VN chúng ta. A-men!

TB: Cái gì của Mỹ người ta cũng thích, riêng tôn giáo của Mỹ (đạo Tin lành) thì người ta chống. Đây là “sự sai lầm của các dân tộc”? Sở dĩ Đức Chúa Trời còn ban phước cho nước Mỹ là vì họ hằng năm vẫn tổ chức Lễ Tạ ơn như một truyền thống của quốc gia, dân tộc và đất nước.
- Nguyện Đức Chúa Trời tiếp tục ban phước cho nước Mỹ...

- Và nguyện Ngài cũng không quên dân tộc Việt nam. A-men.

Huỳnh Thúc Khải
LHS- 29/11/2014

9 nhận xét:

MS. Nguyễn Hông Quang nói...

Một lời cầu nguyện: "Tạ ơn Chúa vì chúng con sống trong xã hội CS vô thần mà con không vô tín.
tạ ơn Chúa chúng con sống trong chế độ mà họ dạy học sinh sinh viên " Thượng Đế " là khái niệm giả dối! mà họ chưa bị diệt, đáng lý ra họ phải bị diệt như "Liên Xô - Đông Âu" từ lâu rồi!
Tạ ơn Chúa chính quyền nầy xây dựng trên máu xương, đau khổ, hoang tàn của chiến tranh và học thuyết bạo lực Mác Lê..để rồi nay rơi vào lạc hậu chậm tiến, kéo lùi sự phát triển đất nước đến cả trăm năm so với Nam Hàn hay Nhật Bản; Dù họ cũng bị chiến tranh thảm khốc toàn lực như dân tộc VN chúng con! nay chúng con tạ ơn Chúa vì Chúa chưa diệt chế độ nầy để cho họ ăn năn vì lòng nhân từ Ngài quá lớn ! halelugia.
Con Tạ ơn vì lòng đại từ đại bi của Ngài đối với chế độ CSVN vì trong đó hàng ngàn đảng viên cũng đang từ từ nhận biết Chúa! hàng ngàn cán bộ chính quyền đang tìm hiểu hay đang thờ phương Chúa và có người trở thành người Hầu Việc Chúa diệu kỳ như MS Trường, MS Bùi Văn Ba, MS Đình Hùng, MS Mạnh Hùng, cố MS Minh Quang, cố MS Tự...con biết họ tin Ngài thật sự ăn năn tội lỗi ra khỏi ảnh hưởng vô thần của CS tiếp nhận Chúa và phụng sự Ngài trung tín.
Con tạ ơn Chúa điều nầy trong mùa tạ ơn nầy. Amen.

Con Nguyễn Hồng Quang đang lánh nạn tại giòng sông nhỏ cạnh sông SG quận 12. SG .

Ms Bùi Bay nói...

Tôi tin rằng sẽ có một ngày Chính phủ Mỹ sẽ rước tiên tri Khải qua Mỹ để cấp thẻ công dân mà không cần xin xỏ...

Ms Bùi Bay

Nặc danh nói...

Bội Ơn Người! Vô Ơn Trời! (phần 1)

Sống trên đời này nếu có ai nói với chúng ta rằng: Anh chị em, hoặc tụi mầy, tụi bây là những kẻ “vô ơn”, thì không gì xúc phạm cho bằng. Tại sao vậy? Tại vì ai cũng biết rằng thái độ “vô ơn” hay “bội ơn” là hình ảnh của những kẻ thiếu lương tri. Một con người có đầu óc bình thường sẽ không bao giờ muốn mình trở thành kẻ vô ơn hay bội ơn. Tuy nhiên, chúng ta thường rất dễ dàng trở thành những kẻ “vô ơn” hay “bội ơn” mà chúng ta không hay biết. Chẳng những bội ơn với Người mà đôi khi chúng ta cũng vô ơn với Trời nữa.
Khi đạt được sự thành công, chúng ta thường nghĩ rằng do mình tài giỏi, do khả năng riêng của mình. Tệ hơn nữa khi chúng ta tự hào mình thuộc thành phần con giòng, cháu giống, con nhà “danh gia, thế phiệt”… mà không biết dâng lời tạ ơn Trời hay Thiên Chúa. Than phiền về đời sống ấm no, hạnh phúc mà mình đang có, tức là chúng ta đã vô tình phủ nhận những ơn phước mà Thiên Chúa đã ban cho chúng ta.

Ai xem nhẹ công ơn nuôi dưỡng của ông bà, cha mẹ, hay sự đùm bọc của anh chị em là kẻ vô ơn hay bội ơn. Xem nhẹ công lao của thầy cô từng dạy dỗ mình là hành động vô ơn. Bất cứ ai phủ nhận công lao của những chiến sĩ chiến đấu ngoài các mặt trận để bảo vệ cho hậu phương được sống đời tự do, an lành, là thái độ vô ơn đối với những người đã hy sinh máu xương vì hạnh phúc của người khác. Những ai vì muốn biệt riêng mình thuộc thành phần “thiêng liêng” nên không dám nhắc đến công ơn của những chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa từng chiến đấu bảo vệ miền Nam trước làn sóng tấn công của bọn VC gian tà, ít nhất là đến ngày 30-4-75 để có đủ thì giờ dìu dắt “bầu đoàn thê tử” lên phi cơ hay bước xuống tàu lánh nạn VC… Thì đó là những kẻ vô ơn chứ không có “thiêng liêng” gì ráo.

Lúc mình ở tù VC, người khác tranh đấu cho mình được tự do, nhưng sau khi ra khỏi tù, mình làm ngơ trước sự đau khổ của những người còn bị VC giam cầm trong tù, hoặc lên án những người tranh đấu cho sự tự do của người khác, với cái vỏ bọc “tôi không làm chính trị” là những kẻ vô ơn. Mà đã là kẻ vô ơn hay bội ơn thì không thể giảng dạy người khác về những điều nhân nghĩa.

Nếu là người tỵ nạn VC tại các quốc gia tự do, ai cũng có một người ơn, đó là người bảo trợ của chúng ta. Hầu hết những ai chịu làm người bảo trợ chúng ta, hoặc đón nhận chúng ta vào nhà của họ đều là tốt bụng, ngoại trừ những trường hợp có kẻ lợi dụng công sức người thọ ơn mình. Nếu ngày nay chúng ta không còn nhớ đến những người bảo trợ tốt bụng, họ đang ở đâu? Họ còn sống hay đã chết? Họ nay già yếu và cuộc sống ra sao? Thì chúng ta là những kẻ vô tình và vô ơn.

Nếu chúng ta đang định cư tại các quốc gia tự do mà không lo góp phần bảo vệ hay xây dựng đất nước đó, mà chỉ ngồi một chỗ lên án chính quyền của đất nước đó như kẻ bàng quan hay như kẻ thù, thì cho phép người ta lên án chúng ta là những kẻ vô ơn.

(còn tiếp)

Nặc danh nói...

Bội Ơn Người! Vô Ơn Trời! (phần 2)

Ai xem thường những tình cảm, sự chăm sóc, lo lắng, hy sinh của người phối ngẫu dành cho mình, đó là kẻ bội bạc, vô ơn. Ai có những người bạn tốt, từng nâng đỡ mình nhưng khi thành công, mình quay lại “đâm sau lưng” người ta. Người đời nói rằng: “cứu vật vật trả ơn, cứu nhơn nhơn trả oán”. Không phải tự nhiên mà có câu này. Do đó chúng ta cần sống làm sao để câu nói đó không còn đúng nữa.

Ai vội quên ơn anh chị em từng cưu mang, hy sinh, giúp đỡ lúc mình còn nhỏ hay chưa trưởng thành, nay mình lớn khôn, có bằng cấp cao, có địa vị trong xã hội, ăn nên làm ra… nhưng nay quên cái ngày còn hàn vi, vội quay lưng với những tình cảm thiêng liêng đó, thì người đó không xứng đáng là một người đủ nhân cách cho dù người đó là cái gì trong xã hội.

Ai bạc bẽo với cha mẹ, có điều kiện tốt mà không chăm sóc cha mẹ lúc các vị về già, đó là con bất hiếu. Những câu chuyện thật về việc con cái coi trọng tài sản hơn cha mẹ, ông bà là đáng bận tâm. Có người không dám cho cha mẹ già ở trong nhà một mình lúc họ vắng nhà vì sợ cha mẹ quên trước quên sau, quên tắt điện, tắt TV, tắt lò nên tốn điện, hoặc dễ gây hỏa hoạn là những câu chuyện từng xảy ra tại hải ngoại, thật thương tâm. … Có anh chị kia, sáng trước khi đi làm, chở cha mẹ ra các trung tâm thương mại bỏ các vị đi lang thang trong đó với vài ổ bánh mì và vài chai nước trên tay, hầu có thể sống trọn ngày. Đến chiều sau khi anh chị tan sở thì cha mẹ mới được về nhà. Hoặc những trường hợp có những cặp vợ chồng cần cha mẹ giữ con khi còn khoẻ mạnh, nhưng khi con cái lớn khôn, cha mẹ già, họ tìm cách cho ông bà ngoại hay ông bà nội tụi nhỏ ra “ở riêng” trong chung cư tồi tàn nào đó, hay trong viện dưỡng lão, dù các vị này còn minh mẫn và khỏe mạnh… Hành động này nếu không gọi là bất hiếu, bất nhân hoặc vô ơn thì là gì? Nếu cha mẹ chúng ta còn sống và vẫn ở bên nhau, chúng ta là người hạnh phúc hiếm thấy, chứ đó không phải là “cục nợ” vứt bỏ thì không được mà để lại cũng không xong.


(hết phần 2)

Nặc danh nói...

Bội Ơn Người! Vô Ơn Trời! (phần cuối)

Chúng ta thường không hài lòng với những gì mình đang tận hưởng, chỉ luôn than than phiền thay vì nói lời cảm ơn Thiên Chúa và nói cho người khác nghe về những ơn phước đó. Nếu chúng ta tiếp tục than phiền, chúng ta trở thành kẻ vô ơn với Thiên Chúa. Vô ơn với Thiên Chúa thì Ngài sẽ thu lại, hay lấy lại gì mà Ngài đã từng ban cho chúng ta.

Nếu chúng ta nhận mình là người có đạo hay có Chúa, mà không có đời sống lạc quan, yêu đời, thì không thể nào phản ảnh được đời sống hạnh phúc mà người khác cần phải lưu tâm hay cần phải biết Chúa của chúng ta là ai, để tin thờ. Chúa ban phước cho chúng ta mà chúng ta lại phũ nhận, hay nói những lời tự phụ, vô ơn thì Chúa sẽ lấy lại. Chúa ban cho con người nhiều điều tốt lành về vật chất lẫn tinh thần. Nếu chúng ta sử dụng những điều đó một cách biết ơn và ngay thẳng thì những thứ Chúa ban cho sẽ tồn tại lâu dài.

Một dân tộc được tự do, nhưng nếu không biết trân quý sự tự do đó mà lạm dụng quyền tự do chỉ để chống những khuyết điểm của chính quyền, thay vì dồn nỗ lực để chống kẻ thù đang gây xáo trộn, hoặc xâm lăng đất nước mình, thì tránh sao khỏi cảnh "nước mất, nhà tan. Điều này giống như câu nói để đời của cựu Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu trước năm 1975: "Ðất nước còn, còn tất cả. Ðất nước mất, mất tất cả..."

Thiên Chúa là Ðấng duy nhất có quyền ban cho và lấy lại. Chúng ta phải biết trông cậy vào quyền năng của Ngài, biết trân quý ơn phước mà Ngài ban cho, hầu biết tạ ơn Ngài, thay vì đi tạ ơn hoặc thờ lạy những thần khác. Chúng ta phải có đời sống lạc quan, biết thoả lòng, nên tránh thái độ ta thán, mà hãy mở miệng nói lời cảm tạ Chúa và cảm ơn Người.
Đối với những ai nhận Thiên Chúa là Cha thì cũng nên nhớ lời khuyến cáo của Kinh Thánh: “Hãy vui mừng mãi mãi, cầu nguyện không thôi, phàm làm việc gì cũng phải tạ ơn Chúa; vì ý muốn của Ðức Chúa Trời trong Ðức Chúa Jêsus Christ đối với anh em là như vậy.” (1 Te-sa-lo-ni-ca 5:16-18).

Kết luận:
Nhân mùa lễ cảm tạ (Thanksgiving), có lẽ mỗi người trong chúng ta cần ngửa mặt lên trời nói lời tạ ơn Thiên Chúa đã ban cho chúng ta một đời sống bình an, tự to đích thực. Đối với anh chị em Thiên Chúa Giáo, chúng ta nên mở miệng nói lời cảm ơn những linh mục, mục sư, giáo sĩ, nữ tu chân chính hay những ai đã phục vụ mình. Các vị ấy hầu việc Chúa hết lòng và mang ơn phước cho chúng ta. Họ cho chúng ta được đọc các bài viết, nghe những bài giảng luận bổ ích cho đời sống thuộc linh của chúng ta.

Trong gia đình, chúng ta cũng cần bày tỏ lòng biết ơn đối vói ông bà, cha mẹ, vợ hay chồng mình, chú bác, cô dì, anh chị em, họ hàng, bạn hữu... gồm những ai từng đối xử tốt với mình. Đừng chủ trương là tôi yêu tôi “để trong lòng” thì mới quý. Quan niệm này đến từ bản chất vô tình hay vô ơn của những con người yếu đuối bất toàn mà ma quỷ rất thích sử dụng đến.

Chưa hết, trong xã hội, đối với những ai tình nguyện phục vụ bất vụ lợi cho cộng đồng, hoặc đồng đội chống VC hay Việt gian, một tờ báo bổ ích có lập trường chống cộng, một tác phẩm giá trị hoặc bài viết đáng đọc của tác giả nào đó… Chúng ta cần bày tỏ tấm lòng biết ơn chân thành đối với họ. Chúng ta sẽ không giống thành phần ích kỹ trong xã hội, họ không thích đóng góp mà chỉ thích chê bai. Thí dụ: Sách báo bán thì không mua, sách báo miễn phí thì chê rằng báo chợ, sách chùa… Nếu chúng ta không tiếc lời chê bai thì cũng đừng “hà tiện” lời khen tặng đúng lúc, đúng việc, đúng người. Không ai cấm chúng ta hay chê cười chúng ta khi mình biết nói lời cảm ơn một bài nhạc tuyệt vời của một nhạc sĩ, một giọng hát ngọt ngào của một ca sĩ… Nhất là những người tranh đấu cho tự do dân chủ tại Việt Nam hay trên thế giới, những người lính của khối tự do, đã và đang đổ máu xương cho mình được sống trong sự an lành. Mình nên cảm ơn thật, “đừng yêu lính bằng lời”.

Huỳnh Quốc Bình
P.O. Box 20361, Salem, OR 97307. USA
(503) 949-8752

Câu Chuyện Cuối Tuần nói...

Không Ăn Theo Không Nói Leo...
Câu chuyện thứ bảy cuối tuần cuối tháng mười một.,
Tháng mười một năm nay Giáp Ngọ 2014 có chuyện Tạ Ơn Chúa.
Nhiều người cho rằng mới, nhưng cũng có không mới.
Tập luôn Tạ Ơn Chúa đi bạn sẽ cảm nhận mình là CON có CHA.
Hai câu thơ rất hay:
- Ma bắt coi mặt người ta,
- Người nào không có Cha thì ma nó bắt.
Tạ Ơn Chúa mỗi giây phút trong đời sống, thuận cảnh hay nghịch cảnh vì Con biết Chúa rất yêu Con. A men.
Vài dòng cùng chia sẻ cùng tất cả ACE trong Danh Chúa Giêsu Krit.
¤THẬP SỰ SINH TỒN.

Nặc danh nói...

Hội Thánh Đại Ngãi TẠ ƠN CHÚA.

Mục sư Nguyễn văn Lớn quản nhiệm Hội Thánh Đại Ngãi mãn nhiệm kỳ, TLH định ngày Hội Đồng lưu nhiệm vào ngày 19/10/2014. Tín hữu chúng tôi không dám lưu hay không lưu vì sợ sai ý Chúa ! Chúa muốn ông ở lại HT Đại Ngãi mà chúng tôi bỏ phiếu cho ông đi thì Chúa không đẹp lòng, ngược lại nếu Chúa muốn ông đi mà chúng tôi lưu lại thì là chống Chúa !
Thế là chúng tôi cầu nguyện xin ý Chúa ;" Nếu Chúa muốn MS Lớn ở lại HT/ĐN thì xin Chúa thúc giục toàn thể tín hữu đi nhóm ngày HĐ lưu để bỏ phiếu ủng hộ MS Lớn, còn nếu Chúa muốn MS Lớn phải đi thì xin Chúa ngăn trỡ tín hữu có cảm tình với MS Lớn không đi bò phiếu " . Kết quả là những người có cảm tình với MS Lớn không đi nhóm ngày Hội Đồng nên ông Lớn không đủ phiếu ủng hộ.
Chúng tôi không vận động cho Ông Lớn ĐI hay Ở, chúng tôi chỉ cầu nguyện và ý Chúa được nên và Chúa đã hành động.
BÂY GIỜ HỘI THÁNH CHÚNG TÔI DÂNG LỜI CẢM TẠ CHÚA, vì chính Ngài đã làm việc qua Hội Đồng và có kết quả như hôm nay .

Tín đồ Đại Ngãi, không đi bỏ phiếu.

tin do Pham hoang Long TP cantho nói...

ve viec muc su nguyen van lon Dai ngai Soc trang.
phai hieu nhu the nay:
cac nha tho ngay nay hau het la thay doi chu toa (quan nhiem).
ong ms lon o lau qua het LINH.
may ong co tuoi vang ra ngoai kho kiem cho day!?
ong uy vien le van nhu ky kiem cho chua duoc?!
hoi ra moi biet "gia roi" co suc dau ma CAY.
viec ong nguyen van lon nghe dau TLH se dua ve An hoa Kien Giang hay Cai lay.
tin do can tho.

Dang Le Minh Hau giang nói...

Ông Mục Sư Nguyễn Văn Lợn ...
Đã có giấy Giáo Vụ Lệnh do cố Mục sư Thái phước Trường ký tên (đóng dấu) đỏ choét.
Nhưng vì, có một sai sót nhỏ về "hành chánh" mà chánh quyền tại "NƠI ĐẾN" chưa giải quyết.
Tên Nguyễn văn Lợn khác CMND "LỚN".
Cụ cố hội trưởng Thái phước Trường nay đã "băng hà".
Cụ Phan vĩnh Cự không dám sửa vì sợ mắc phải tội triều đình giáo hội về "PHẠM HÚY".
Hội trưởng Cu Mu Su phán:
Thằng nào làm sai, thằng đó phải sửa. Mắc gì Cu Mu Su nầy phải "cạo" sửa. Không bao vờ !!??
... Đặng Lê Minh Hậu Giang ...