Thứ Sáu, 20 tháng 1, 2017

Đếm Ngược Thời Gian…!


Đếm Ngược Thời Gian…!

Kết quả hình ảnh cho Đếm Ngược Thời Gian…!

Cầu xin Chúa dạy chúng tôi biết đếm các ngày chúng tôi,
Hầu cho chúng tôi được lòng khôn ngoan.” (Thi thiên 90: 12)

***
Thi sĩ nổi tiếng người Việt Nam chúng ta - Cao Bá Quát từng viết:
Ba vạn sáu ngàn ngày là mấy,
Cảnh phù du trông thấy cũng nực cười…
Trong cái nhìn của thi sĩ Cao Bá Quát, đời người là “ba vạn sáu ngàn ngày” (365 ngày X 100 năm bằng khoảng 3 vạn, 6 ngàn ngày…)
So với sự vĩnh hằng của Thiên Chúa hay với sự vận chuyển của vũ trụ với tốc độ ánh sáng của những dải Thiên hà… thì đời người chỉ là một thoáng chốc, một hơi thở ngắn ngủi, mong manh…
Môi-se trong bài cầu nguyện của ông thì đời người là 70-80… là cùng:
Tuổi tác của chúng tôi đến được bảy mươi,
Còn nếu mạnh khoẻ thì đến tám mươi;
Song sự kiêu căng của nó bất quá là lao khổ và buồn thảm,
Vì đời sống chóng qua, rồi chúng tôi bay mất đi.
” (Thi thiên 90: 10)

Môi-se nói rằng: Đời sống (của mỗi người) sẽ qua nhanh như một “hơi thở”!
Đời sống của mỗi người chúng ta được tính bằng “ngày” – với thi sĩ Cao Ba Quát là “ba vạn sáu ngàn ngày”!
Tác giả Thi thiên 139:
Mắt Chúa đã thấy thể chất vô hình của tôi;
Số các ngày định cho tôi,
Đã biên vào sổ Chúa trước khi chưa có một ngày trong các ngày ấy…
” (Thi thiên 139: 16)

Mỗi người chúng ta khi chưa sinh ra thì Chúa đã định cho chúng ta – mỗi người có bao nhiêu ngày để sống trên đất này rồi! Con số ấy đã được biên vào trong sổ của Chúa!
Đời người là ngắn ngủi và đã được “định trước” như vậy, nhưng không phải ai cũng biết điều đó để… “sống sao cho khỏi xót xa ân hận vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí…” - như một nhà văn nổi tiếng của Nga đã viết.
Ê-li-hu là bạn của Gióp, vốn là một triết gia… ông ta luận rằng: Nếu con người biết kính sợ Chúa, vâng nghe và phục sự Chúa thì các ngày của họ sẽ được may mắn…
Nếu chúng vâng nghephục sự Ngài,
Thì các ngày chúng sẽ được may mắn,
Và những năm chúng được sự vui sướng
.” (Gióp 36: 11)

Tác giả Thi thiên 39 thì cầu nguyện:
Hỡi Đức Giê-hô-va, xin cho tôi biết cuối cùng tôi,
số các ngày tôi là thể nào;
Xin cho tôi biết mình mỏng mảnh là bao
.” (Thi thiên 39: 4)

Đời sống của chúng ta thật sự là mỏng manh. Sứ đồ Gia-cơ đã ví đời người như một màng sương buổi sớm mai…
Vì, sự sống của anh em là chi? Chẳng qua như hơi nước, hiện ra một lát rồi lại tan ngay…” (Gia-cơ 4: 14)
Thế giới mà chúng ta đang sống đây “THỰC mà ẢO” - “ẢO mà THỰC”! Thực: vì nó hiện hữu bằng vật chất, có thể sờ nếm, trải nghiệm… nhưng cũng rất “ảo”: bởi vì nó có thể biến mất bất cứ lúc nào, hoặc là nó biến mất theo nghĩa đen (Tận thế, hủy diệt) hoặc là “ta biến mất khỏi thế giới” (trở về cát bụi…) thì nó cũng hoàn toàn “ảo” với chúng ta…!
Kẻ ác thì sống không thọ, “chết bất đắc kỳ tử”, hoặc sống “chưa đến được nửa số năm định cho họ”:
Hỡi Đức Chúa Trời, kẻ ham đổ huyết và người giả ngụy sống chẳng đến được nửa số các ngày định cho mình;
Chúa sẽ xô chúng nó xuống hầm diệt vong;
Còn tôi sẽ tin cậy nơi Chúa
.” (Thi thiên 55: 23)

Vì cớ ấy Ngài làm cho các ngày chúng nó tan ra hư không,
Dùng sự kinh khiếp làm tiêu các năm chúng nó
.” (Thi thiên 78: 33)

Tuy nhiên, không hẳn kẻ ác nào cũng “chết bất đắc kỳ tử”. Có những kẻ ác nhưng Chúa cho họ vẫn sống thọ. Sự sống “thọ” đó đôi khi còn “khổ hơn cả chết”. Vì họ sống đó để nhìn thấy “thành quả của việc ác mà mình làm lúc còn tuổi trẻ”! Hoặc để chịu sự dằn vặt của lương tâm hoặc để chịu sự quả báo nơi thế thượng…!

Bởi cơn giận của Chúa, các ngày chúng tôi đều qua đi;
Năm chúng tôi tan mất như hơi thở
.” (Thi thiên 90: 9)
Khi dân sự của Chúa làm cho Chúa buồn giận, thì năm tháng của đời họ sẽ trôi qua một cách vô nghĩa – “40 năm lang thang trong sa mạc” của dân Y-sơ-ra-ên là một bài học… Đời người là ngắn ngủi, chúng ta nhớ “đừng làm cho Chúa buồn”!
Các ngày tôi như bóng ngã dài ra,
Tôi khô héo khác nào cỏ
.” (Thi thiên 102: 11)
Buổi sáng, chúng ta thấy cái bóng của mình nó dài… rồi từ từ ngắn lại… Buổi chiều, cái bóng của chúng ta nó bắt đầu dài ra… cho đến kết thúc… khi mặt trời lặn.
- Tuổi trẻ chúng ta thấy (hoặc tưởng) cuộc đời mình dài… đến đứng tuổi chúng ta thấy cuộc đời mình ngắn (qua nhanh) và khi về chiều (tuổi xế chiều) chúng ta bắt đầu thấy cuộc đời mình cũng dài… nhưng dài trong sự mòn mỏi, khô héo của tuổi già… như hoa cỏ ngoài đồng phải có lúc khô héo…! Cái dài của buổi chiều là cái dài để đi đến kết thúc khi mặt trời… “khuất núi”!
Các ngày tôi như bóng ngã dài ra,
Tôi khô héo khác nào cỏ
.” (Thi thiên 102: 11)
Tác giả Thi thiên đã cầu xin với Đức Chúa Trời, Đấng Sống Vĩnh Hằng – Vô Thủy-Vô Chung rằng: Xin đừng cất lấy sự sống tôi giữa các ngày đã định cho tôi:
Tôi tâu rằng: Đức Chúa Trời tôi ôi! Các năm Chúa còn đến muôn đời,
Xin chớ cất lấy tôi giữa chừng số các ngày tôi
.” (Thi thiên 102: 24)
Kết luận:
Chúng ta có bao nhiêu ngày trên đất này? Đã “sử dụng” bao nhiêu và còn bao nhiêu ngày nữa…!?
Những ngày cuối năm và khởi đầu một năm mới là cơ hội, là dịp để chúng ta “tính lại sổ đời”… Nói như tác giả Thi thiên “Cầu xin Chúa dạy chúng tôi biết đếm các ngày chúng tôi, Hầu cho chúng tôi được lòng khôn ngoan.” (Thi thiên 90: 12)
Đời sống là ngắn ngủi. Dù được tính bằng ngày hay năm thì nó vẫn có thể “tính được trên đầu ngón tay”… Và khi nhận thức được như vậy thì việc chúng ta dùng những năm tháng ngắn ngủi còn lại để theo đuổi những giá trị tạm bợ, phù du trong thế gian này là… không khôn ngoan…!
Quỹ thời gian của mỗi người trong chúng ta trên đất này là không có nhiều, dù chúng ta ở hạng tuổi nào… Vậy hãy sống cho mục đích và ý muốn của Đức Chúa Trời… Đó là sự chọn lựa và đầu tư khôn ngoan…

Kết quả hình ảnh cho Đếm Ngược Thời Gian…!
Cầu xin Chúa ban ơn để chúng ta không hoang phí đời sống cho những mục đích phù du, tạm bợ trong thế gian… nhưng “sống như người khôn ngoan”! A-men.

Tt. Ms Huỳnh Thúc Khải
LHS- 20/1/2017

3 nhận xét:

Thập Tự Sinh Tồn Tại từ haloi North Vietnam nói...

Thật Tình Mà Nói :
Kẻ Thì Tám Lạng - Người Thì Nửa Cân .
Cái ông Tổng liên hội cũng không vừa - ông nhà nước ta cũng bắt bài thành ra kẻ tám lạng người nửa cân là như vậy.
Một bên đưa ra hiến chương - nội quy - kỷ luật giáo luật (nội bộ thì có các quy chế) cứ thế mà giáo hội Cờ MA ta cứ (mặc nhiên) thi hành .
Ông nhà nước thì: Sống thực hiện theo pháp luật chủ trương chánh sách tôn giáo.
Việc ông đi qua (các sư chúc tết) Bà bà đi lại (các bà chúc Xuân Mới).
Thấy vậy cho nó Tốt đời Đẹp đạo. Còn bên trong: Tốt xấu - Đôi đàng khó phân minh ....
Chuyện đời chuyện đạo chẵng bao giờ có chương cuối ...
Chuyên gia mạng giáo hội tin lành khối nhà thờ

Tạp Vụ Viên Phòng 1 Tống Liên Hồi Cờ MA nói...

Đạo Tin Lành Có Sợ Xui Không ?
Nếu nghe giảng thì mục sư nhà thờ lẫn tư gia họ nói không sợ. Vì Chúa là đấng nắm giử tương lai.
Nhược bằng, trong cuộc sống thì hoàn toàn khác hẳn. Vì đa số mục sư ngày nay họ chỉ hành nghề mục sư chớ không thi hành mục vụ mục sư như là : Được Chúa kêu gọi vào : Thánh Chức Mục Sư để gọi là : CHĂN BẦY MÀ CHÚA ĐÃ GIAO PHÓ CHO ANH EM (mục sư truyền đạo thầy giảng tin lành).
Bây giờ nói cái chuyện: Mục sư sợ sui xẻo.
Không sợ sui xẻo sao đặng; Nguồn quỹ của tổ chức Tổng liên hội rất rất là dồi dào - nhưng trợ câp cho 2 ông bà tầm 1.8 triệu / tháng. Nếu 1 vị trí sự hay quả phụ (vì có một người ra Ân Từ Viên nằm) thì người còn ỡ lại rớt xuống còn : 1.2 triệu.
Thế thì cách đối xử bạc đãi người hầu việc Chúa như vậy nên các vị đương chức sẽ cố gắng gom góp bằng mọi cách để cái mà về già hưởng thụ...
Thế thì phạm tội ráo trọi từ Thái phước Trường Phan vĩnh Bá (í lộn) vĩnh cự đương chức. Nguyên dàn 43 - 46 TLH. Xuống ban đại tiểu tiện xuống các quản nhiệm.
Vào Bài : Phạm tội vì tổ chức nhiều hơn là do bản thân (trâu cột ghét trâu ăn) cũng có thể nên lòi chèn ra ngoài mới biết.
Ngày nay, tổ chức Tổng liên hội họ ăn rất kín và ăn chia thật sòng phẳng các vụ việc ém nhẹm thật bài bản. Nhưng cũng để lộ vì họ quên rằng có Camera bằng xương bằng thịt quan sát trong các phòng máy lạnh chạy re re mỗi ngày. Thế là ở trong sao thỉ ngoài biết y chang mần vậy.
Thôi xin gát kiếm "í lộn" gát bút để vui Xuân đón Mừng năm mới chứ.
* Cao Thần Minh Phòng 1 Tống Liên Hồi Cờ MA.

Nặc danh nói...

Mục Sư Lê Thanh Bạch nằm mơ ban ngày !

Lúc ở HT An Bình mà không bình an gì hết nên vợ chồng sư phải ra đi ! Nghe đâu được các sư cùng phe bề trên đưa về Tỉnh Bến Tre nhưng không chi hội nào nhận, cùng đường phải đến Thới An Hội ở vùng quê Huyện Kế Sách, về đây chẳng bao lâu tín đồ bỏ nhóm gần hết vì cái thói mê ăn mà không biết trách nhiệm là gì hết ! Chúa nhựt ngày 15/01/2016 HT tổ chức Hội Đồng lưu quản nhiệm kết quả được 11/27 phiếu thế là phải lui thuyền !

Bạch ta cũng già tính toán đang chạy thuốc các ông bề trên, không biết ông Tổng hứa gì mà Sư bạch dám tuyên bố :" Thới an Hội không lưu thì TLH sẽ bổ nhiệm ông về Sóc Trăng khỏe hơn ". Đây là lời tuyên bố của kẻ NẰM MƠ BAN NGÀY !!

Sư Bạch hãy đợi đấy !

Pari tiệm quan tài.