Thứ Tư, 18 tháng 1, 2017

Ơn Cứu Rỗi: Tiền Định Và Tự Do Có Mâu Thuẫn Không?

Ơn Cứu Rỗi: Tiền Định Và Tự Do Có Mâu Thuẫn Không?

 Kết quả hình ảnh cho Ơn Cứu Rỗi: Tiền Định Và Tự Do Có Mâu Thuẫn Không?
Giáo lý về ơn cứu rỗi trong Kinh thánh có hai quan điểm chính: “Tiền định” và “Ý chí tự do”. Hai quan điểm này tồn tại song hành, đôi khi “mâu thuẫn sâu sắc”. Dĩ nhiên cả hai quan điểm đều có dẫn chứng và minh chứng từ Kinh thánh. Vậy đâu là chân lý…?
Hai quan điểm được tóm tắc ngắn gọn như sau:
- Tiền định: là Đức Chúa Trời định trước một số người được cứu, dựa trên căn bản: sự sa ngã hoàn toàn của con người. Chúa chọn con người để cứu chứ con người không (có khả năng) chọn Chúa… (Ê-phê-sô 1: 4; Giăng 16: 16; II Ti-mô-thê 1: 9)
- Tự do: Chúa hy sinh cứu người (ban ơn cứu rỗi) nhưng con người bởi ý chí tự do quyết định chọn tin hay không tin. Và họ phải chịu trách nhiệm về sự chọn lựa của mình… (Giăng 3: 16-17)
Sự mâu thuẫn giữa hai quan điểm: Nếu Chúa tiền định thì con người không chịu trách nhiệm về sự hư mất… Nếu sự cứu rỗi tùy thuộc ý chí tự do (tin hay không tin) thì sự tiền định (định trước) của Chúa cho ai đó được cứu là “không chắc chắn”…! Sự “tiền định độc đoán” là nghịch với bản tánh nhân từ, yêu thương, công bình của Chúa…
Như đã nói: khi đưa ra quan điểm thì cả hai đều có dẫn chứng Kinh thánh. Phía “tự do” cũng không thể bác bỏ sự tiền định (vì Kinh thánh có dạy như vậy)… ngược lại, phía “tiền định” cũng khó khẳng định “tự do” là vô căn cứ… Vậy Kinh thánh mâu thuẫn chăng? Không hề như vậy. Vậy chân lý ở đâu?
Sách Rô-ma chương 1 luận rằng: cả loài người đã sa vào tội lỗi, chống nghịch Đức Chúa Trời, ưa thích cùng làm những điều trái với “bản tánh tự nhiên” (lúc ban đầu) mà Đức Chúa Trời dựng nên ở con người… Họ biết Đức Chúa Trời nhưng thay vì thờ lạy, biết ơn… họ lại đi “kính thờ và hầu việc loài thọ tạo thay cho Đấng Tạo hóa”… (Rô-ma 1: 18-25) Tất cả những điều đó khiến con người ở dưới “cơn giận của Đức Chúa Trời” (Rô-ma 1: 18). Cả nhân loại đều ưa thích cùng làm những điều “chọc giận” Đức Chúa Trời… Và họ làm điều đó trong sự nhận thức và có ý thức (ý chí tự do)… Có thể nói con người “dùng ý chí tự do” được ban của mình, để chọc giận Đức Chúa Trời, như thể THÁCH THỨC lòng nhân từ và quyền năng của Chúa…! Và vì vậy, cả nhân loại đều bị “xứng đáng để đi vào hỏa ngục đời đời”…! (Rô-ma 1: 18) Do đó, Chúa đã công bình và Ngài “vẫn công bình” khi Ngài không cứu một ai trong số họ… Vì họ đã chọn điều đó.
Lòng nhơn từ của Chúa: Chúa hy sinh để làm giá chuộc con người, nhưng không phải là hy sinh cho TẤT CẢ (Chúa định trước một số người được cứu). Ngài cứu chuộc một số người mà Ngài đã ĐỊNH TRƯỚC, biết trước… Đó là chương trình và ý định của Chúa đã có từ “trước buổi sáng thế” (Tiền định).
Khi đối diện với Phúc âm cứu rỗi, ý chí tự do của con người (sa ngã) vẫn còn “tỉnh táo” như khi họ làm những điều “chọc giận” Ngài (Rô-ma 1: 18-32)… Nhưng đối với những ai được chọn theo ý định và sự biết trước (tiền định) của Chúa thì Thánh Linh của Chúa giúp đỡ họ, để họ ăn năn tội lỗi và tin nhận sự “đền tội” của Chúa… để họ được cứu. Đối với người tin nhận Chúa không phải họ tốt hơn người không tin, nhưng họ được Thánh Linh giúp đỡ… Còn việc Chúa (Thánh Linh) giúp người này không giúp người kia, chọn người này không chọn người kia… đó là quyền của Chúa và Chúa vẫn công bình khi Ngài không giúp những người luôn công khai và dùng ý chí để “chọc giận”, chống lại Ngài…! - “Gió muốn thổi đi đâu thì thổi, ngươi nghe tiếng gió nhưng không biết gió đến từ đâu”… - công việc tái sanh một người là việc của Thánh Linh. - Đôi khi gió thổi mát người này mà không thổi mát người kia… đó là “việc của gió”!
Chúa Jesus phán dạy giáo sư Ni-cô-đem: “Gió muốn thổi đâu thì thổi, ngươi nghe tiếng động; nhưng chẳng biết gió đến từ đâu và cũng không biết đi đâu. Hễ người nào sanh bởi Thánh Linh thì cũng như vậy.” (Giăng 3: 8)
Không ai có quyền “hỏi gió” rằng: sao gió thổi chỗ này mà không thổi chỗ kia!
Sứ đồ Phao-lô viết: “Thật vậy, tôi không hổ thẹn về Tin lành đâu, vì là quyền phép của Đức Chúa Trời để cứu mọi kẻ tin, trước là người Giu-đa, sau là người Gờ-réc; vì trong Tin lành nầybày tỏ sự CÔNG BÌNH của Đức Chúa Trời, bởi đức tin mà được, lại dẫn đến đức tin nữa, như có chép rằng: Người công bình sẽ sống bởi đức tin…” (Rô-ma 1: 16-17)
Tin lành bày tỏ sự công bình của Đức Chúa Trời khi Ngài chịu chết đền tội cho nhân loại (nhân từ, yêu thương- trả giá chuộc tội) nhưng Ngài cũng công bình khi Ngài muốn chọn cứu ai trong đám “chọc giận” Ngài. Và con người vẫn phải chịu trách nhiệm về “hành vi và thái độ tín ngưỡng” của họ đối với Đức Chúa Trời, khi họ dùng ý chí tự do để “chọc giận” Chúa- tức “kính thờ và hầu việc loài chịu dựng nên thế cho Đấng dựng nên”! (Rô-ma 1: 25)
Như vậy ơn cứu rỗi liên quan đến vấn đề “tiền định” và “ý chí tự do” được bày tỏ trong Kinh thánh không hề mâu thuẫn.
“Tiền định” không cướp đi quyền tự do và ý chí chọn lựa quyết định của con người trước ơn cứu rỗi, nhưng chỉ “giúp đỡ” họ tin…
“Ý chí tự do” của con người (tội nhân) vẫn không hề bị xâm phạm khi họ chọn khước từ Phúc âm. Lẽ đương nhiên, con người phải chịu trách nhiệm về sự chọn lựa của mình.
Tóm lại: ơn cứu rỗi liên quan đến vấn đề “tiền định” và “ý chí tự do” được bày tỏ trong Kinh thánh không hề mâu thuẫn.

Tt. Ms Huỳnh Thúc Khải
LHS- 18/1/2017

0 nhận xét: