Chủ Nhật, 15 tháng 1, 2017

Tiền Định: Bị Bán Và Cứu Chuộc…

Tiền Định: Bị Bán Và Cứu Chuộc…
Hai con chim sẻ há chẳng từng bị bán một đồng tiền sao? Và ví không theo ý muốn Cha các ngươi, thì chẳng hề một con nào rơi xuống đất.” (Ma-thi-ơ 10: 29)
Vả, chúng ta biết luật pháp là thiêng liêng; nhưng tôi là tánh xác thịt ĐÃ BỊ BÁN cho tội lỗi.” (Rô-ma 7: 14)
Vả, tôi biết điều lành chẳng ở trong tôi đâu, nghĩa là trong xác thịt tôi, bởi tôi có ý muốn làm điều lành, nhưng không có quyền làm trọn; vì tôi không làm điều lành mình muốn, nhưng làm điều dữ mình không muốn.  Ví bằng tôi làm điều mình không muốn, ấy chẳng phải là tôi làm điều đó nữa, nhưng là tội lỗi ở trong tôi vậy.
Vậy tôi thấy có luật nầy trong tôi: Khi tôi muốn làm điều lành, thì điều dữ dính dấp theo tôi. Vì theo người bề trong, tôi vẫn lấy luật pháp Đức Chúa Trời làm đẹp lòng; nhưng tôi cảm biết trong chi thể mình có một luật khác giao chiến với luật trong trí mình, bắt mình phải làm phu tù cho luật của tội lỗi, tức là luật ở trong chi thể tôi vậy. Khốn nạn cho tôi! Ai sẽ cứu tôi thoát khỏi thân thể hay chết nầy? Cảm tạ Đức Chúa Trời, nhờ Đức Chúa Jêsus Christ, là Chúa chúng ta
!” (Rô-ma 7: 18-25)
Kết quả hình ảnh cho công lý pháp luật
***
1. Bị bán:
Cái gì đã “bị bán” thì người làm chủ không còn quyền… Người Ê-díp-tô đã bán “đất ruộng và bổn thân” cho Pha-ra-ôn để có lúa ăn… nên họ không còn quyền trên bản thân và đất ruộng - Dân chúng nói rằng “chúng tôi sẽ làm tôi mọi cho Pha-ra-ôn” (Sáng thế ký 47: 25)
Cũng vậy, khi đã bị bán cho tội lỗi thì con người trở thành “tôi mọi cho tội lỗi”. Theo luật ngày xưa, tôi mọi thì không có quyền gì cả.
Phao-lô nói “Vả, chúng ta biết luật pháp là thiêng liêng; nhưng tôi là tánh xác thịt ĐÃ BỊ BÁN cho tội lỗi…” và ông luận tiếp: “điều lành tôi biết, nhưng KHÔNG CÓ QUYỀN để làm cho trọn”… “một luật khác giao chiến với luật trong trí mình, bắt mình phải làm phu tù cho luật của tội lỗi”… (Rô-ma 7: 18-25)
Theo Phao-lô, như ông đã luận trong phần Kinh thánh trên: Con người “KHÔNG CÓ QUYỀN để làm điều lành mình muốn”, nhưng “làm điều ác mình không muốn”. Có một “luật” giao chiến trong tâm trí, bắt người ta phải làm điều ác mình không muốn… Vì bản thân con người “ĐÃ BỊ BÁN CHO TỘI LỖI”… (Rô-ma 7: 18-25)
Những người theo quan điểm “ý chí tự do” cho rằng ý chí tự do của con người được chính Chúa ban và ý chí đó vẫn “còn sống” và “có quyền” để chọn tiếp nhận ơn cứu rỗi hay từ chối… Tuy nhiên, có lẽ họ không quan sát điểm này: ý chí đó đã tình nguyện “vâng phục vua cầm quyền chốn không trung, tức là thần hiện đương hành động trong các con bạn nghịch”… (Ê-phê-sô 2: 2) Nói một cách khác là ý chí đó cũng đã “bị bán” cho Sa-tan rồi! Do đó: Ý chí tự do của con người KHÔNG CÓ QUYỀN để chọn “ơn cứu rỗi” khi họ nghe sứ điệp của Tin lành, trừ khi nó được “cảm thúc bởi Thánh Linh”- Như có chép “Vì ấy chính Đức Chúa Trời cảm động lòng anh em vừa muốn vừa làm theo ý tốt Ngài.” (Phil. 2: 13)

2. Cứu chuộc:
Lại nếu kẻ nào nghe lời ta mà không vâng giữ, ấy chẳng phải ta xét đoán kẻ đó; vì ta đến chẳng để xét đoán thế gian, nhưng để cứu chuộc.” (Giăng 12: 47)
Người nào nghe lời Ta mà không vâng giữ, Ta cũng không kết tội, vì LẦN NÀY Ta đến trần gian không phải để kết tội, nhưng để cứu vớt.” (Bản dịch HĐ)
Câu Kinh thánh trên đây hé mở một điều: Những người theo đạo mà không giữ đạo (vâng giữ Lời Chúa) thì cũng hư mất như người chưa từng theo đạo… Bởi họ cũng không có tên trong danh sách “tiền định được cứu rỗi”- sự biết trước của Đức Chúa Trời… (Ma-thi-ơ 7: 21)
Chúa phán với người Giu-đa rằng: người nào nghe lời Chúa nhưng không tiếp nhận hoặc không vâng giữ, điều đó “không có gì lạ”, và Chúa cũng không đoán xét họ. Vì sao? Vì khi A-đam phạm tội thì con người đã bị định tội rồi. Lần này Chúa đến (sự giáng sanh, chịu chết) là để “cứu chuộc” hoặc “cứu vớt”… chứ không phải định tội hay phán xét. Tất nhiên, ngày cuối cùng (Tái lâm) mới có một sự phán xét chung thẩm.
Chúa đến lần thứ nhất không phải để phán xét, nhưng để “cứu vớt” hoặc “cứu chuộc” (những ai không vâng giữ lời Chúa không có gì lạ, vì họ KHÔNG ĐƯỢC CHUỘC… họ là con của sự hư mất…)
Chúa đến là để “cứu”, đồng thời cũng là “chuộc” lại… Ngài phải trả giá cho sự cứu chuộc đó. Ngài đến để “cứu vớt”. Do đó: cứu ai, vớt ai, chuộc ai… là QUYỀN của Chúa. Chúa chọn ai là quyền của Chúa. Tất cả loài người đã bị A-đam “BÁN CHO TỘI LỖI”… Tất cả loài người đã “phục dưới quyền của Sa-tan, chúa đời này, vua của sự tối tăm” để chống lại Đức Chúa Trời… Do đó, bây giờ Chúa trả giá chuộc bằng sự đổ huyết của Ngài và vì thế Ngài có quyền “chuộc ai”, “cứu ai”, “vớt ai”… đó là QUYỀN CỦA NGƯỜI TRẢ GIÁ! (người trả tiền có quyền chọn món hàng đúng theo giá đã trả) Chúa đổ huyết để “mua” và “chuộc” những người mà Ngài đã biết trước, chọn trước, định trước… chứ Chúa không đổ huyết để đền tội hay “chuộc cả thế gian”! Vì như thế thì đâu cần người ta tin hay không tin, nhận hay không nhận và cũng không có sự phán xét cuối cùng nào và cũng không ai hư mất cả.  
Ý chí tự do của con người cũng đã “BỊ BÁN cho tội lỗi” rồi. Con người tình nguyện “vâng phục Sa-tan” - vua của sự tối tăm… (Ê-phê-sô 2: 2) Nên không bao giờ ý chí ấy có thể được “tự do” (khỏi Sa-tan, quyền lực tội lỗi) để chạy đến với Chúa!

3. Sự tể trị tuyệt đối của Đức Chúa Trời:
Hai con chim sẻ há chẳng từng bị bán một đồng tiền sao? Và ví không theo ý muốn Cha các ngươi, thì chẳng hề một con nào rơi xuống đất. Tóc trên đầu các ngươi cũng đã đếm hết rồi… vì các ngươi quí trọng hơn nhiều con chim sẻ...” (Ma-thi-ơ 10: 29-31)
Sự tể trị tuyệt đối của Chúa chi tiết trên từng con chim sẻ, sợi tóc trên đầu mỗi người… Việc một con chim sẻ “bị bán”… nếu “không theo ý muốn Chúa” hoặc Chúa không cho phép thì không ai bắt được nó để bán…! Sợi tóc cũng không dễ bị rơi…
Loài người bị bán cho tội lỗi Chúa có biết không?
Trước khi sáng thế Ngài đã chọn một số người “trong Đấng Christ” để lập nên “Hội thánh” mà Ngài phải “mua bằng huyết”… (Eph. 1: 4; Công vụ. 20: 28) Như vậy, loài người “bị bán” Chúa cũng đã biết trước và Ngài cho phép… (vì loài người quý hơn loài chim) để rồi sau đó Ngài đổ huyết để “mua chuộc” lại một số người “trong Đấng Christ” để lập nên “Hội thánh”- là những người được chọn, được chuộc… ở trong Đấng Christ… Điều đó là “theo ý chỉ của Chúa”.

Tóm lại:
Như sứ đồ Phao-lô đã nói: “…vì chúng ta là việc Ngài làm ra, đã được dựng nên trong Đức Chúa Jêsus Christ để làm việc lành mà Đức Chúa Trời đã sắm sẵn trước cho chúng ta làm theo.” (Eph. 2: 10)
“…Trước khi sáng thế, Ngài đã chọn chúng ta trong Đấng Christ, đặng làm nên thánh không chỗ trách được trước mặt Đức Chúa Trời, 5 bởi sự thương yêu của Ngài đã ĐỊNH TRƯỚC cho chúng ta được trở nên con nuôi của Ngài bởi Đức Chúa Jêsus Christ, theo ý tốt của Ngài, 6 để khen ngợi sự vinh hiển của ân điển Ngài đã ban cho chúng ta cách nhưng không trong Con yêu dấu của Ngài!” (Eph. 1: 4-6)
Vì Đức Giê-hô-va phán như vầy: Các ngươi đã bị bán nhưng không; cũng sẽ được chuộc lại chẳng bằng tiền bạc.” (Ê-sai 52: 3)
Các ngươi đã bị bán không giá cả
Nên các ngươi sẽ được chuộc lại không phải bằng tiền bạc
.”
(BDM)
Tổ phụ A-đam đã bán loài người cho ma quỷ, và bây giờ Chúa “mua và chuộc” lại, nhưng không phải tất cả mà chỉ những người Ngài biết trước, chọn trước, định trước…

Tt. Ms Huỳnh Thúc Khải
LHS- Chúa nhật 15/1/2017

2 nhận xét:

Độc Giả Loihangsong Từ Coffee Thềm Xưa Buổi Sáng nói...

Một Sứ Điệp Có Sự Hiểu Biết Lời Chúa Sâu Và Đúng Chân Lý Của Chúa Cho Thời Đại Hôm Nay
Các mục sư nhà thờ lẫn tư gia họ giảng vì tiền bạc không hà - cho nên mất ơn thế mà đâu hay biết !
Không dám có lời khen tặng Tiên Tri nhưng điều muốn nói thì cứ nói.
Khi nghiên cứu các sứ điệp gần đây nếu Chúa Thánh Linh không hiệp tác thì chắc chắn Tiên Tri không thể công bố.
Nguyện Chúa xức dầu mới trên Tiên tri và chu cấp nhu cầu cần thiết cho gia đình Tiên tri A men.
Khách coffee Thềm xưa Không đường.

Unknown nói...

Cảm ơn comment "Một Sứ Điệp Có Sự Hiểu Biết Lời Chúa Sâu Và Đúng Chân Lý Của Chúa..."

HTK