Chúa Giữ…!
“…là kẻ bởi đức tin nhờ quyền phép của Đức
Chúa Trời giữ cho, để được sự cứu rỗi gần hiện ra trong kỳ
sau rốt!” (I Phi-e-rơ 1: 5)
***
Chúng ta được cứu là “bởi đức tin”… nhưng nếu không được
Chúa ban ơn (quyền phép) để giữ chúng ta trong đức tin cho đến cuối cùng thì
cũng mất sự cứu rỗi.
Phao-lô nói rằng “Ta
đã đánh trận tốt lành, đã xong sự chạy, đã GIỮ ĐƯỢC ĐỨC
TIN…” (II Ti-mô-thê 4: 7)
Trong thư thứ I của sứ đồ Phi-e-rơ gửi cho những Cơ-đốc-nhân
Do thái, ông viết rằng: Anh em là những người “được chọn theo sự biết trước” của Đức Chúa Trời, được “tái sanh, nên thánh bởi Thánh Linh”… Và
ông cũng nói rằng “nhờ đức tin và quyền
phép Đức Chúa Trời giữ” mà anh em được sự CỨU RỖI…!
Phao-lô nói rằng: “Ấy
là nhờ ân điển, bởi ĐỨC TIN mà anh em được CỨU…”!
“Vả, ấy là nhờ ân điển,
bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó KHÔNG PHẢI ĐẾN TỪ ANH EM, bèn là SỰ
BAN CHO của Đức Chúa Trời. Ấy CHẲNG PHẢI BỞI VIỆC LÀM đâu, hầu cho không ai
khoe mình; vì chúng ta là việc Ngài làm ra, đã được DỰNG NÊN trong Đức Chúa
Jêsus Christ để làm việc lành mà Đức Chúa Trời đã sắm sẵn trước cho chúng ta
làm theo.” (Eph. 2: 8-10)
Sự cứu rỗi “không đến
từ anh em, bèn là sự BAN CHO”… “không
bởi VIỆC LÀM hầu cho không ai khoe mình” – Quyết định tin nhận Chúa của
chúng ta cũng là một “VIỆC LÀM” (tức hành
động), nhưng “việc làm” ấy cũng là sự ban cho của Đức Chúa Trời… Vì nếu Đức Thánh
Linh không cảm động thì chúng ta cũng không có “việc làm”, tức là hành động quyết
định ăn năn tin nhận Chúa. Cho nên ơn cứu rỗi là một sự “BAN CHO TRỌN GÓI” của Đức
Chúa Trời cho những ai mà Ngài đã CHỌN TRƯỚC và BIẾT TRƯỚC!
“Phi-e-rơ, sứ đồ của Đức
Chúa Jêsus Christ, gởi cho… là những người ĐƯỢC CHỌN, THEO SỰ BIẾT TRƯỚC của Đức
Chúa Trời, là Đức Chúa Cha, và được NÊN THÁNH BỞI Đức Thánh Linh, đặng VÂNG PHỤC
Đức Chúa Jêsus Christ và có phần trong sự rải huyết Ngài: nguyền xin ân điển và
bình an thêm lên cho anh em!” (I Phi-e-rơ 1: 1-2)
Chúng ta “được chọn theo sự biết trước bởi Đức Chúa Cha”, được
“tái sanh và nên thánh bởi Thánh Linh… đặng vâng phục Đức Chúa Jesus-Christ” (Đức
Thánh Linh thôi thúc, cảm động, hướng chúng ta đến sự vâng phục Đức Chúa Jesus
để được cứu rỗi) – Sự cứu rỗi là công việc của Ba Ngôi Đức Chúa Trời trên một đời
sống tội nhân hư mất… Chúng ta hoàn toàn không có gì để khoe mình.
Phao-lô nói rằng chúng ta được “DỰNG NÊN trong Đức Chúa Jesus-Christ” (Eph. 2: 10) – Là “tân tạo vật”
trong thế giới sa ngã (Chúa chuộc lại từ Sa-tan)… Chữ “dựng nên” là công việc của
Đức Chúa Trời Ba Ngôi… Chúng ta hoàn toàn là “việc Ngài làm ra”! (Chúa trả giá
để chuộc, và Ngài chuộc ai là quyền của Ngài…)
Được quyền phép Chúa giữ:
“…là kẻ bởi đức tin nhờ
quyền phép của Đức Chúa Trời giữ cho, để được sự cứu rỗi
gần hiện ra trong kỳ sau rốt!” (I Phi-e-rơ 1: 5)
“…Nếu chúng ta chối Ngài, thì Ngài cũng sẽ chối chúng ta…” (II Ti-mô-thê
2: 12)
Kinh thánh nhiều lần cho chúng ta biết: trải qua các thời kỳ
và đặc biệt là thời kỳ sau rốt, Sa-tan nổ lực lôi kéo nhiều người “ra khỏi Đấng
Christ”! (Lu-ca 22: 31)
- “Những christ giả,
tiên tri giả sẽ nổi lên, làm những dấu lạ phép lạ, nếu có thể được
thì họ cũng dỗ dành chính những người được
chọn.” (Mác 13: 22)
Sứ đồ Phi-e-rơ nói rằng: chúng ta “BỞI ĐỨC TIN (và) nhờ QUYỀN PHÉP của Đức Chúa Trời giữ
cho, để được sự CỨU RỖI gần hiện ra trong kỳ sau rốt!” (I Phi-e-rơ
1: 5) – Nếu không bởi quyền phép Chúa giữ cho thì không dễ dàng để chúng ta giữ
được đức tin để được cứu…! - Phao-lô nói rằng “Ta đã đánh trận tốt lành, đã xong sự chạy, đã GIỮ
ĐƯỢC ĐỨC TIN…” (II Ti-mô-thê 4: 7)
Quyền phép Chúa là cái gì đó chúng ta rất khó hiểu (không
đơn thuần chỉ là phép lạ)… Chúng ta có thể hiểu đó là sự “tể trị”, “quang phòng”…
của Chúa! Vấn đề quan trọng ở đây là: “Nếu một người không được Chúa chọn, thì
dẫu họ có ‘tuyên xưng đức tin’ hay là được ‘giáo hội tấn phong làm mục sư’ thì
họ cũng không giữ được đức tin, hoặc họ sẽ ‘chối Chúa theo một hình thức khác’ …”!
Như vậy họ cũng không đạt sự cứu rỗi, không vào được nước Thiên đàng… Và điều
đó cũng đã “định sẵn cho họ rồi” (Chúa không chọn họ). Chúa không chọn thì Ngài
không giữ. Chúa không ban quyền phép để giữ thì họ không thể tự giữ mình trước
sự cám dỗ, sàng sảy của Sa-tan…
“Họ
xưng mình biết Đức Chúa Trời,
nhưng theo những VIỆC LÀM thì đều từ CHỐI NGÀI, thật là đáng ghét, trái nghịch
và không thể làm một việc lành nào hết.” (Tít 1: 16)
Đó là lý do mà Chúa phán rằng trong ngày phán xét cuối cùng,
sẽ có nhiều người đến nói với Chúa (đại ý là): Lạy Chúa, tôi đã từng là ‘mục sư
hội trưởng’, từng là ‘mục sư quản nhiệm, tổng quản nhiệm’, từng là ‘… …’ …
nhưng Chúa phán: “hãy lui ra, ta không biết
ngươi”… (Mat. 7: 23)
Hỡi anh chị em! Chúa giữ chúng ta là một việc (bởi ân điển),
nhưng chúng ta cũng phải “giữ lấy mình” nữa. (Công vụ. 20: 28) Vì nếu người nào
không biết kính sợ Chúa, không biết giữ lấy mình khỏi tội lỗi, không biết ăn
năn khi Chúa cáo trách (hoặc dùng ai đó để quở trách)… nhưng cứ MIỆT MÀI TRONG
TỘI LỖI… thì Chúa sẽ “phó cho sự hư nát”… Khi đó dù chúng ta có nói mình “Sống Trong
Lẽ Thật” thì cũng là NÓI DỐI! “Lẽ thật quyết không ở trong chúng ta”!
Như có chép rằng “Kẻ nào nói: Ta biết
Ngài, mà không giữ điều răn Ngài, là người NÓI DỐI, lẽ thật quyết
không ở trong người.” (I Giăng 2: 4)
![]() |
Nguyện Chúa soi dẫn để chúng ta biết thức tỉnh trong thời kỳ
“ở trọ đời này”!
Nguyện Chúa cứu chúng ta khỏi sự cám dỗ của vật chất thế
gian! A-men.
Tt. Ms Huỳnh Thúc Khải
LHS- 19/7/2017

0 nhận xét:
Đăng nhận xét