Thứ Bảy, 5 tháng 8, 2017

Tin Lành Cho Người… Tin Lành!


Tin Lành Cho Người… Tin Lành!

Kẻ nào thắng, sẽ được mặc áo trắng như vậy. Ta sẽ KHÔNG XÓA TÊN người khỏi sách sự sống…” (Khải huyền 3: 5)
Kết quả hình ảnh cho Tin Lành Cho Người… Tin Lành!

***
Một trong những câu Kinh thánh mà những người thuộc trường phái “ý chí tự do”, tức những người không chấp nhận “ơn cứu rỗi là sự tiền định”, hoặc họ cho là “tiền định độc đoán”… Họ chọn câu này để phản biện lại quan điểm, sự dạy dỗ tiền đình tuyệt đối, đó là câu trong Khải huyền 3: 5.
Kẻ nào thắng, sẽ được mặc áo trắng như vậy. Ta sẽ KHÔNG XÓA TÊN người khỏi sách sự sống…”

1. Chúa có “xóa tên” người được cứu khỏi sách sự sống không?
Chúng ta hãy xét câu này trong ngữ cảnh và văn mạnh của nó.
Câu này nằm trong sứ điệp gửi cho Hội thánh Sạt-đe (3: 1). Sứ điệp đầu tiên cho Hội thánh Sạt-đe là “người có tiếng là sống, mà là chết”!
Như vậy, Hội thánh Sạt-đe chỉ “có tiếng là sống” thôi, thực tế là họ “chưa hề sống”. Chỉ một số ít người trong Hội thánh này là “người sống”, tức Cơ-đốc-nhân thật. Còn lại đa số họ là Cơ-đốc-nhân “hữu danh vô thực”! - “Nhưng, ở Sạt-đe, ngươi còn có mấy người chưa làm ô uế áo xống mình: Những kẻ đó sẽ mặc áo trắng mà đi cùng ta, vì họ xứng đáng như vậy.” (3: 4) – Trong Hội thánh Sạt-đe, chỉ một số ít là Cơ-đốc-nhân thật, số đông, đa phần còn lại chỉ là những người “gia nhập” Hội thánh mà chưa hề kinh nghiệm gặp Chúa và được tái sanh thật sự. Vì một lý do nào đó họ trở thành thành viên trong Hội thánh… Và rồi họ “cứ tưởng mình đã được cứu”, mà thật sự họ không hiểu “được cứu” là cái gì cả… Hoặc về lý thuyết họ có thể hiểu được (như một số mục sư vốn là “đảng viên CS nằm vùng” hoặc “trốn lính” trước đây)… Tuy nhiên, kinh nghiệm gặp Chúa và bước đi với Chúa họ hoàn toàn mù tịt…! Đó là lý do Hội thánh tại Sạt-đe chỉ “có tiếng là sống” mà là chết! Họ có tiếng là sống là vì họ bước vào Hội thánh, họ được nghe giảng dạy rằng “con cái Chúa là được cứu, được sống”… nên họ cứ tưởng mình “sống”, mà thật sự họ chưa hề “sống” (tái sinh)… Do đó Hội thánh Sạt-đe chỉ “có tiếng” là sống thôi. Thực tế số đông trong họ chưa hề “sống” – như Hội thánh đầu tiên, thời các sứ đồ - bao giờ.

2. Sứ điệp “gửi người chết trong… Hội kẻ sống”:
Vậy hãy nhớ lại mình đã NHẬN và NGHE ĐẠO THỂ NÀO, thì giữ lấy, và ĂN NĂN đi. Nếu ngươi chẳng tỉnh thức, ta sẽ đến như kẻ trộm, và ngươi không biết giờ nào ta đến bắt ngươi thình lình…” (3: 3)
Sứ điệp Phúc âm lại một lần nữa được rao ra cho những người “ở ngay trong Hội thánh” (Sạt-đe). Như đã nói, vì lý do nào đó, nhiều người đã gia nhập Hội thánh tại Sạt-đe và họ cứ tưởng là mình “được cứu”… Tuy nhiên, họ chưa hề kinh nghiệm sự tái sinh hay là gặp Chúa trong đời sống như thế nào cả. Cho nên họ cứ sống như một “tín đồ tôn giáo” mà không phải là một Cơ-đốc-nhân thật. Do đó, lời Chúa một lần nữa nhắc họ - những tín nhân ở ngay trong Hội thánh – rằng họ “hãy NHỚ LẠI mình đã NHẬN và NGHE ĐẠO THỂ NÀO, thì giữ lấy, và ĂN NĂN đi”… Kế đến, lời Chúa nhắc họ: Vì ngươi không biết giờ nào Đấng Cứu Thế sẽ tái lâm… Vì khi Chúa tái lâm mà những người này chưa kịp “ăn năn thật” thì họ sẽ không được cứu, mặc dù họ đã sinh hoạt lâu năm trong Hội thánh (Sạt-đe)…!
Vì dụ: Ngày nay, mỗi đợt các Hội thánh tổ chức truyền giảng… Vì một lý do nào đó, sau lời kêu gọi, có hàng chục, hàng trăm, thậm chí có nơi hàng ngàn người “bước lên tin nhận Chúa”! (hoặc giơ tay) Rồi sẽ có người cầu nguyện rằng: “Lạy Chúa xin ghi tên những người này vào trong sách sự sống…”! Tuy nhiên, trong số những người bước lên cầu nguyện này, chúng ta không thật sự biết ai là người “tin Chúa thật” và ai là người bước lên “vì một lý do nào đó”! Và rồi những người này sau đó có thể họ sẽ tham gia sinh hoạt cùng Hội thánh, thậm chí có người sau đó sẽ “nhanh chóng thành mục sư” (có thể họ được các tổ chức chính trị cài cắm vào giáo hội để làm tình báo, nằm vùng lấy tin tức hoặc theo dõi các mục sư thật…) Rồi người ta lại vội vàng “vui mừng lập báo cáo” hoặc làm chứng rằng “Hội thánh chúng ta lúc này phát triển”! Về mặt con số thì đúng là “phát triển”, nhưng… Đó là lý do mà Hội thánh Sạt-đe “có tiếng là sống, mà là chết”! (thật ra số đông trong họ… “chưa hề sống”, chưa được tái sanh)
Vì những lý do trên, Tin lành (Phúc âm cứu rỗi) một lần nữa được giảng ra cho “người Tin lành” ngay trong Hội thánh Tin lành (tại Sạt-đe)… rằng “hãy NHỚ LẠI mình đã NHẬN và NGHE ĐẠO THỂ NÀO, thì giữ lấy, và ĂN NĂN đi”… và “Kẻ nào thắng, sẽ được mặc áo trắng như vậy. Ta sẽ KHÔNG XÓA TÊN người khỏi sách sự sống…” (3: 5)
Chúa cũng phán tại Hội thánh Sạt-đe “ta có một số người chưa làm ô uế áo xống” – “Nhưng, ở Sạt-đe, … có mấy người chưa làm ô uế áo xống mình: Những kẻ đó sẽ mặc áo trắng mà đi cùng ta, vì họ xứng đáng như vậy.” – Đây là những Cơ-đốc-nhân thật. Họ có áo trắng (được xưng công bình) và chưa bị ô uế… Chúa đang kêu gọi những Cơ-đốc-nhân “giả hiệu” trong Hội thánh hãy ăn năn để “không bị xóa tên” và được “mặc áo trắng” giống như những Cơ-đốc-nhân thật! Đó chính là “Tin lành được giảng cho những người Tin lành ở ngay trong nhà thờ Tin lành” (Hội thánh sạt-đe).
Sứ đồ Phi-e-rơ cũng ví Cơ-đốc-nhân thật như “đá sống”: “…anh em cũng như đá sống, được xây nên nhà thiêng liêng” (I Phi-e-rơ 2: 5) – Cơ-đốc-nhân thật là những viên “đá sống” xây nên nhà thiêng liêng là Hội thánh của Chúa! Tuy nhiên, nếu một Hội thánh có nhiều “viên đá chết” (Cơ-đốc-nhân giả hiệu) thì đó là một Hội thánh “Sạt-đe” trong thời đại ngày nay: Có tiếng là sống mà là chết!

3. Vấn đề chính:
Kẻ nào thắng, sẽ được mặc áo trắng như vậy. Ta sẽ KHÔNG XÓA TÊN người khỏi sách sự sống…” (3: 5)
Như vậy, chữ “xóa” ở đây không dùng cho Cơ-đốc-nhân thật! Mà nó chỉ dùng để “kêu gọi những Cơ-đốc-nhân giả hiệu” là những người (số đông) đã làm cho Hội thánh “có tiếng là sống mà là chết”! Số này “chưa hề sống” (tái sinh). Chúa kêu gọi họ ăn năn để được “sống” (được mặc áo trắng mà đi cùng Chúa) và không bị “xóa tên” khỏi “cuốn sổ ảo” mà họ cứ tưởng là mình đã “có tên”! Cũng cần nói thêm: Hội thánh xưa cũng như nay, khi có người tin Chúa, gia nhập Hội thánh thì được “ghi tên vào sổ” thành viên của Hội thánh… Vì vậy, không ít người bị nhầm lẫn là họ “được cứu”! Có lẽ vì vậy mà Chúa khiến sứ đồ Giăng dùng chữ “xóa tên” cho họ hiểu! Trong số những người này, cũng có người sẽ “ăn năn thật” và kinh nghiệm Chúa… Nhưng cũng không ít người không hề ăn năn…! Vì họ không được Chúa chọn và gọi! Những người đó là những người mà Kinh thánh đã chép, khi gặp Chúa trong ngày phát xét, họ sẽ nói với Chúa: “Lạy Chúa, tôi từng nhơn danh Chúa mà làm việc nọ, việc kia…” nhưng Chúa phán với họ: “Hãy lui ra, TA KHÔNG BIẾT ngươi!” (Ma-thi-ơ 7: 21-23) – Chữ “không biết” ở đây cũng liên quan đến chữ “BIẾT TRƯỚC” mà Kinh thánh dùng cho những người được cứu (Rô-ma 8: 29). Những người được cứu là những người mà Chúa đã “biết trước” và “định trước”, “định sẵn” từ trước buổi sáng thế! Cho nên một người Chúa không cứu thì dù họ có làm chức phận, chức danh hay địa vị gì trong “hội thánh” trải qua các thời đại đi chăng nữa thì đến ngày gặp Chúa, Chúa cũng chỉ phán một câu “ta KHÔNG BIẾT” là đủ! (Chúa biết, là biết trước buổi sáng thế… Còn “không biết” là ngày cuối cùng cũng “không biết”)

Tóm lại: Chữ “xóa tên” trong Khải huyền 3: 5 là sứ điệp cho những Cơ-đốc-nhân giả hiệu trong Hội thánh Sạt-đe… là Hội thánh “có tiếng là sống mà là chết”! Là Hội thánh có rất nhiều Cơ-đốc-nhân giả hiệu (hữu danh vô thực), con số tín hữu (cả mục sư) thì đông mà Cơ-đốc-nhân thật thì rất ít, nên đã dẫn đến tình trạng Hội thánh Sạt-đe “chỉ có tiếng là sống…” thôi (thật ít, giả nhiều). Do đó, sứ điệp cho Hội thánh Sạt-đe có thể gọi đó là sứ điệp “TIN LÀNH ĐƯỢC GIẢNG CHO NGƯỜI… TIN LÀNH, Ở NGAY TRONG NHÀ THỜ… TIN LÀNH”!
Chữ “xóa tên” ở đây không dành cho Cơ-đốc-nhân thật! Vì Chúa phán “Ngài đã yêu ai trong thế gian thì cứ yêu cho đến cuối cùng” và Ngài có quyền để giữ họ cho đến ngày vinh hiển! Không ai, không quyền lực nào có quyền “cướp chiên ấy khỏi tay Ngài”!
Ai có tai hãy nghe lời Đức Thánh Linh phán cùng các Hội thánh”!
A-men.

Tt. Ms Huỳnh Thúc Khải
LHS- 5/8/2017

0 nhận xét: