Hiển thị các bài đăng có nhãn Chia xẻ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Chia xẻ. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 30 tháng 5, 2017

Tội Lỗi Sẽ Được Phơi Trên …Mái Nhà!


Tội Lỗi Sẽ Được Phơi Trên …Mái Nhà!


Vậy nên mọi điều mà các ngươi đã nói NƠI TỐI, sẽ nghe ra NƠI SÁNG; mọi điều mà các ngươi đã nói vào lỗ tai trong BUỒNG KÍN, sẽ giảng ra trên MÁI NHÀ.” (Lu-ca 12: 3)

Người ta căng lều cho Áp-sa-lôm trên sân thượng của cung điện vua, và Áp-sa-lôm đến ngủ với các cung phi của cha mình. Toàn dân Y-sơ-ra-ên đều hay biết chuyện đó.” [BDM]

Kết quả hình ảnh cho Tội lỗi

***

Vua Đa-vít đã phạm tội gian dâm, ngoại tình cùng Bát-sê-ba là vợ của U-ri. U-ri là một thuộc cấp của vua Đa-vít…

Khi Đa-vít đi lại cùng Bát-sê-ba thì việc này chỉ hai người biết, tất nhiên, Đức Chúa Trời cũng biết!

U-ri sau đó đã được Đa-vít giàn xếp để phải về “ngủ chung với vợ”, mục đích của Đa-vít là “phi tang cái thai trong bụng Bát-sê-ba”… Nghĩa là U-ri có ngủ với vợ một lần trong thời gian đó thì ông cứ nghĩ rằng đứa con trong bụng Bát-sê-ba là con của mình… Kế hoạch này bất thành, U-ri sau khi được vua đãi ăn uống xong, “xỉn” rượu, ông xin được ngủ lại nơi hành lang của cung vua… (không về nhà)…

Kế hoạch một bất thành, Đa-vít cho triển khai kế hoạch hai: Đa-vít gửi mật thư cho Tổng tư lệnh quân đội, tướng Giô-áp: giàn xếp cho U-ri chết trận…! – U-ri sau đó đã chết trận bởi kế hoạch tàn độc của Đa-vít…!

Mọi việc cứ tưởng như CHÌM XUỒNG… Không còn ai biết… Nhưng Chúa biết hết!

Chúa sai tiên tri Na-than đến gặp Đa-vít, nói cho ông biết rằng “vua đã phạm tội cùng Chúa”. Đa-vít ăn năn sâu xa tội lỗi của mình, nhưng…

Mặc dù Đa-vít đã ăn năn tội lỗi và xin Chúa tha thứ. Chúa đã tha thứ mọi tội lỗi của ông, tuy nhiên, Chúa cũng nói cho ông biết việc làm của ông sẽ bị đưa ra công chúng…

Đức Giê-hô-va phán như vầy: Ta sẽ khiến từ nhà ngươi nổi lên những TAI HỌA giáng trên ngươi; ta sẽ bắt CÁC VỢ NGƯƠI tại trước mắt ngươi trao cho một người lân cận ngươi, nó sẽ làm nhục chúng nó tại nơi bạch nhựt. Vì ngươi đã làm sự kia cách KÍN NHIỆM, nhưng ta sẽ làm việc nầy trước mặt cả Y-sơ-ra-ên và tại nơi BẠCH NHỰT.” (II Sa-mu-ên 12: 11-12)

…vài năm sau, chính con trai ông là Áp-sa-lôm đã làm điều sỉ nhục đó nơi THANH THIÊN BẠCH NHỰT!

Vậy, người ta che cho Áp-sa-lôm một cái trại ở trên sân nóc đền; rồi trước mặt cả Y-sơ-ra-ên, Áp-sa-lôm đi đến cùng các cung phi của cha mình.” (II Sa-mu-ên 16: 22 - BDM)

Ngày xưa, đối với một vị vua, khi một cô gái đã được chọn làm cung phi hay tì thiếp thì trọn đời ở vậy, cho dẫu khi vua qua đời thì cũng không một người đàn ông nào được phép cưới hay “đụng” tới cô ấy! Bất cứ người đàn ông nào “sờ” tới cô gái từng là cung phi hay tì thiếp là “xúc phạm vua”! (I Các vua 1-2) Thế nhưng, không những một, mà toàn bộ các cung phi của Đa-vít đều bị “hạ nhục” nơi thanh thiên bạch nhựt… Người làm điều đó không ai khác là chính con trai của vua…!

Mặc dù Đa-vít đã ăn năn, Chúa đã tha thứ, nhưng tội lỗi luôn có giá trả. Mặc dù Đa-vít đã ăn năn nhưng tội lỗi của ông phải bị “phơi trên nóc nhà”, công khai cho cả thiên hạ biết! Chúa luôn tha thứ nhưng Ngài không “bao che” tội lỗi.


 Kết quả hình ảnh cho Tội lỗi
Có hai bài học:

1. Khi đã phạm tội thì phải ăn năn với Chúa và cũng nên thành thật công khai nó ra trước anh em mình (Hội thánh). Càng cố dùng biện pháp bao che, khỏa lấp, chối tội thì càng bị Chúa PHƠI RA …cách này hay cách khác…! Khi Chúa đã phơi ra trên mái nhà thì “một bàn tay không che nổi mặt trời”!

2. Các cung phi, tì thiếp của Đa-vít họ không có tội gì, nhưng vẫn phải gánh lấy hậu quả tội lỗi của Đa-vít, các quan tướng dưới triều Đa-vít cũng phải gánh lấy hoạn nạn… Một người lãnh đạo sai lầm, phạm tội, những người ở dưới trướng “ăn theo”, cũng sẽ chuốc lấy vạ lây…! Đừng nghĩ rằng ông Hội trưởng, Tổng quản nhiệm, “người sáng lập Liên đoàn TG”, hay “Tổng liên hội” phạm tội thì không ảnh hưởng gì tới ai…!

Hãy giữ, đừng phạm tội cùng Chúa… Nhưng khi đã lỡ phạm tội thì hãy hạ mình ăn năn với Chúa, đồng thời cũng nhìn nhận tội lỗi, yếu đuối của mình với anh em trong Hội thánh… Vì nếu mình không công khai thì trước sau …Chúa cũng sẽ PHƠI NÓ RA TRÊN MÁI NHÀ!

Vậy nên mọi điều mà các ngươi đã nói NƠI TỐI, sẽ nghe ra NƠI SÁNG; mọi điều mà các ngươi đã nói vào lỗ tai trong BUỒNG KÍN, sẽ giảng ra trên MÁI NHÀ.” (Lu-ca 12: 3)

Chúa không dễ dàng bỏ qua tội lỗi, dù đã ăn năn!



LHS- 30/5/2017

Thứ Hai, 29 tháng 5, 2017

Chúa Yêu Mọi Người Như Nhau Hay Có Sự Khác Biệt…?

Chúa Yêu Mọi Người Như Nhau Hay Có Sự Khác Biệt…?

Hỡi Đa-ni-ên, là người rất được yêu quíHỡi người rất được yêu quí, đừng sợ hãi; nguyền cho sự bình an ở với ngươi! Hãy mạnh bạo! Phải, hãy mạnh bạo đi! Khi người đương nói cùng ta, ta lại được sức, mà nói rằng: Hỡi chúa, xin hãy nói, vì chúa đã khiến tôi nên mạnh.” (Đa-ni-ên 10: 11; 19)
Các môn đồ ngó nhau, không biết Ngài nói về ai đó. Vả, có một môn đồ dựa vào ngực Đức Chúa Jêsus, tức là người mà Ngài yêu. Si-môn Phi-e-rơ ra dấu cho người đó rằng: Hãy nói cho chúng ta biết thầy phán về ai. Vậy, người nghiêng mình trên ngực Đức Chúa Jêsus, hỏi rằng: Lạy Chúa, ấy là ai?” (Giăng 13: 22-23)
Phi-e-rơ xây lại, thấy môn đồ mà Đức Chúa Jêsus YÊU đến sau mình, tức là người đương bữa ăn tối, nghiêng mình trên ngực Đức Chúa Jêsus mà hỏi rằng: Lạy Chúa, ai là kẻ phản Chúa? Khi thấy người đó, Phi-e-rơ hỏi Đức Chúa Jêsus rằng: Lạy Chúa, còn người nầy, về sau sẽ ra thế nào? Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Nếu ta muốn người cứ ở cho tới khi ta đến, thì can hệ gì với ngươi? Còn ngươi, hãy theo ta…” (Giăng 21: 20-22)
Nhưng ta yêu Gia-cốp, mà ghét Ê-sau,…” (Ma-la-chi 1: 3)
Ta yêu mến những người yêu mến ta,
Phàm ai tìm kiếm ta sẽ gặp ta
.” (Châm ngôn 8: 17)

Kết quả hình ảnh cho Tình yêu dặc biệt
***
Theo một số nhà giải nghĩa Kinh thánh thì tình yêu của Chúa – Đức Chúa Trời đối với con người là tình yêu “A-ga-bê”, tạm gọi là tình yêu “Mặc dầu”… Đó là tình yêu vượt lên trên mọi điều kiện… Hay còn gọi là tình yêu vô điều kiện… Vì bản chất của Đức Chúa Trời là “Tình yêu”! (I Giăng 4: 8)
Vấn đề đặt ra là Chúa yêu mọi người như nhau hay có sự khác biệt? (Dẫu đó là tình yêu “A-ga-bê”)
- Chúa yêu nhân loại (tội nhân hư mất) bằng tình yêu “Mặc dầu” – nghĩa là dầu con người tội lỗi, chống nghịch Chúa vẫn yêu, vì bản chất của Chúa là Tình yêu… Nhưng không có nghĩa tình yêu đó dành cho tất cả mọi người như nhau…!
- Dù là trong con cái hay tôi tớ Chúa thì tình yêu của Chúa dành cho mỗi người có phần khác nhau, chứ không hoàn toàn giống hay bằng nhau, dẫu đó là tình yêu “A-ga-bê”!
Tôi bắt đầu khám phá ra điều này (nói theo cách con người) khi tôi đọc sách tiên tri Đa-ni-ên chương 10: “Hỡi Đa-ni-ên, là người rất được yêu quíHỡi người rất được yêu quí, đừng sợ hãi…
- Chúa yêu Đa-ni-ên nhiều hơn “ba bạn Hê-bơ-rơ” của ông, dù họ cũng rất có đức tin, họ là những người sẵn sàng chịu ném vào lò lửa hực, chứ quyết “không quỳ gối trước hình tượng tà thần của Ba-bi-lôn”…
Các môn đệ của Chúa thì sao?
Trong số 12 môn đệ, Chúa yêu Giăng hơn hết… Đến độ Phi-e-rơ trong giờ phút sắp chia tay đã hỏi Chúa: “Người này về sau sẽ ra sao”? Chúa trả lời: “Việc đó không can với người, còn ngươi hãy theo ta”! Điều này cho thấy: Chúa yêu Giăng hơn 11 sứ đồ còn lại (Chúa cũng yêu Giu-đa, là “đứa con của sự hư mất”)
Trong một gia đình, cha mẹ có thể yêu hết thảy con cái của mình… Nhưng chắc chắn, tình yêu của cha mẹ dành cho từng đứa con có khác nhau…! Dĩ nhiên, với những đứa con ngỗ nghịch, làm sao cha mẹ có thể yêu nó bằng tình yêu giống như với đưa con ngoan và biết vâng lời? Dẫu Đức Chúa Trời là Tình yêu (Mặc dầu) thì sao Ngài lại không có quyền yêu người này nhiều hơn người kia… một chút hay nhiều hơn?
Chúa có quyền yêu người này nhiều hơn, người kia ít hơn…! Còn lý do vì sao thì …
Nhưng ta yêu Gia-cốp, mà ghét Ê-sau,…” (Ma-la-chi 1: 3)
Gia-cốp và Ê-sau là hai anh em sinh đôi, nhưng Chúa “yêu người này mà ghét người kia”… Tại sao, thì chúng ta chưa bàn ở đây… nhưng rõ ràng “mức độ tình yêu” thì có khác…!
Có người giải thích rằng vì “Gia-cốp tìm kiếm những điều thiêng liêng”, còn Ê-sau thì ham muốn những điều “thế tục”…! Nhưng vấn đề là Chúa đã “tiền định” cho Gia-cốp và cả Ê-sau từ khi hai người còn trong bụng mẹ!
Vì, khi hai con chưa sanh ra, chưa làm điều chi lành hay dữ - hầu cho được giữ vững ý chỉ Đức Chúa Trời, là ý định sẵn bởi sự kén chọn tự do của Ngài, chẳng cứ việc làm, nhưng cứ Đấng kêu gọi - thì có lời phán cho mẹ của hai con rằng: Đứa lớn sẽ làm tôi đứa nhỏ; như có chép rằng: Ta yêu Gia-cốp và ghét Ê-sau.” (Rô-ma 9: 11-13)
Chúa có quyền yêu (nhiều hơn hoặc ít hơn) hoặc không yêu, chọn hoặc không chọn bất cứ ai…!
Trong Hội thánh là Đại gia đình của Đức Chúa Trời chắc chắn Ngài cũng dành tình yêu cho mỗi người cách riêng tư và cá biệt!
Làm sao để nhận được tình yêu riêng tư của Chúa cách “đặc biệt”?
- “Hỡi người RẤT ĐƯỢC YÊU QUÍ…” (Đa-ni-ên 10: 19)
Hết thảy con cái Chúa tất nhiên đều được yêu quý, nhưng chữ “RẤT” nhấn mạnh một tình yêu cá biệt, đặc biệt hơn: “yêu quý” và “RẤT được yêu quý”.
Người nào Chúa yêu đặc biệt hơn thì Chúa cũng dành cho họ một phần thưởng xứng đáng và đặc biệt hơn…! (Chúa ban cho Đa-ni-ên chức vụ tiên tri, sự thông minh khôn sáng và một sự hiểu biết vượt trội…)
Để được Chúa yêu quý bằng một tình yêu đặc biệt, chúng ta phải biết yêu Ngài và tìm kiếm Ngài…
Ta yêu mến những người yêu mến ta,
Phàm ai tìm kiếm ta sẽ gặp ta
.” (Châm ngôn 8: 17)
Vợ chồng lúc mới quen nhau thì yêu nhau thắm thiết lắm… Nhưng khi đã thành vợ chồng chung sống với nhau, đôi lúc lời ăn tiếng nói, cử chỉ thiếu tế nhị sẽ làm tổn thương nhau… Những lúc như vậy thì tình yêu với nhau sẽ giảm sút… Với Chúa cũng vậy: “Nhưng điều ta trách ngươi, là ngươi đã bỏ lòng kính mến ban đầu.” (Khải huyền 2: 4) – Chúa trách Hội thánh Ê-phê-sô là họ đã “giảm sút TÌNH YÊU ban đầu”…!
Nếu một ngày nào đó tình yêu của chúng ta “giảm sút với Chúa” thì Ngài cũng sẽ “giảm sút” tình yêu đối với chúng ta…! Điều đó hoàn toàn bất lợi cho chúng ta! - “Nếu chúng ta chối Ngài thì Ngài cũng sẽ chối chúng ta”! (II Ti-mô-thê 2: 12)
Cha mẹ không dễ dàng bỏ rơi con cái… Nhưng đứa con nào gần gủi và yêu mến cha mẹ sẽ được cha mẹ dành cho tình yêu đặc biệt và nhiều hơn những đứa con khác…!
Bạn có muốn nhận “tình yêu đặc biệt” của Chúa không?
Hãy dành cho Ngài “tình yêu cá biệt của bạn” thì bạn sẽ nhận lại “Tình yêu đặc biệt từ nơi Ngài”. Vì đó cũng là “luật pháp và lời tiên tri”!  

Tt. Ms Huỳnh Thúc Khải
LHS- 29/5/2017

Thứ Bảy, 27 tháng 5, 2017

Thế Nào Là “Quở Trách Tỏ Tường”?


Thế Nào Là “Quở Trách Tỏ Tường”?


Một số người cho rằng việc đưa ra hình ảnh những “mục sư có tiếng và uy tín” là không tốt hoặc không nên… Đó là ý kiến của họ…

Chúng ta xem Kinh thánh nói gì?

Một lời QUỞ TRÁCH TỎ TƯỜNG
Hơn là thương yêu giấu kín
” (Châm ngôn 27: 5)

Kết quả hình ảnh cho Quở trách tỏ tường
***

Thế nào là “quở trách tỏ tường”?

Một bản dịch khác:

Thà QUỞ TRÁCH CÔNG KHAI
Tốt hơn là yêu thương kín đáo
” (BDM)

Như vậy, quở trách tỏ tường là “quở trách công khai”. Tức là một sự quở trách mà ai cũng biết, không có gì giấu kín…!

Một bản dịch khác nữa:

RA MẶT QUỞ TRÁCH hơn là yêu thương lặng lẽ” (HĐ)

“Ra mặt quở trách” tức là một người đứng ra chịu trách nhiệm lên tiếng về một ai đó… Nói rõ tội lỗi của ai đó và người nói chịu trách nhiệm về điều mình nói…

Chúa có muốn ta “RA MẶT QUỞ TRÁCH” không? Nếu không, sao điều này được ghi chép trong Kinh thánh…?

Bản dịch GKPV:

Thà CHỈ TRÍCH CÔNG KHAI
còn hơn yêu thương mà không bày tỏ
”.

Chỉ trích công khai là nói ra việc sai trái của ai đó cho TẤT CẢ MỌI NGƯỜI ĐỀU BIẾT, không giấu diếm…!

Khi Đa-vít phạm tội thì Chúa dùng ai để quở trách? Thiên sứ hay con người? - Chúa đã dùng con người, đó là tiên tri Na-than đến quở trách tội lỗi của Đa-vít.

Tội lỗi của Đa-vít chỉ bị quở trách trong nơi kín đáo (riêng tư) hay công bố công khai? - Tội của Đa-vít chẳng những bị quở trách riêng tư, nhưng sau đó được CÔNG BỐ CÔNG KHAI cho toàn dân và toàn thế giới biết (mặc dù ông đã ăn năn thật sự):

Đức Giê-hô-va phán như vầy: Ta sẽ khiến từ nhà ngươi nổi lên những tai họa giáng trên ngươi; ta sẽ bắt các vợ ngươi tại trước mắt ngươi trao cho một người lân cận ngươi, nó sẽ làm nhục chúng nó tại nơi bạch nhựt. Vì ngươi đã làm sự kia cách KÍN NHIỆM, nhưng TA SẼ LÀM VIỆC NẦY TRƯỚC MẶT cả Y-sơ-ra-ên và tại nơi BẠCH NHỰT.” (II Sa-mu-ên 12: 11-12)

- Chữ “BẠCH NHỰT” có nghĩa là CÔNG KHAI.

Như vậy, Chúa không chỉ sai Na-than đến “gặp, nói riêng” cho Đa-vít… Chúa thông báo cho Đa-vít biết: Việc làm tội lỗi của ông sẽ bị CÔNG KHAI cho toàn dân và cả thế giới biết (các vua và dân của các nước xung quanh đều biết câu chuyện phạm tội của vua Đa-vít…)

Nguyên tắc trong Ma-thi-ơ 18:

Nếu anh em ngươi PHẠM TỘI CÙNG NGƯƠI, thì hãy trách người khi chỉ có ngươi với một mình người; như người nghe lời, thì ngươi được anh em lại. Ví bằng không nghe, hãy mời một hai người đi với ngươi, hầu cứ lời hai ba người làm chứng mà mọi việc được chắc chắn. Nếu người không chịu nghe các người đó, thì HÃY CÁO CÙNG HỘI THÁNH, lại nếu người không chịu nghe Hội thánh, thì hãy COI NGƯỜI NHƯ KẺ NGOẠI và kẻ thâu thuế vậy. Quả thật, ta nói cùng các ngươi, hễ điều gì mà các ngươi BUỘC Ở DƯỚI ĐẤT thì cũng sẽ buộc ở trên trời, và điều gì mà các ngươi mở ở dưới đất thì cũng sẽ mở ở trên trời.” Ma-thi-ơ 18: 15-18)

1. “Nếu anh em ngươi PHẠM TỘI CÙNG NGƯƠI” - Nguyên tắc trên đây được áp dụng cho “một cá nhân phạm lỗi cùng một cá nhân” (thì hãy đến gặp riêng, rồi tuần tự đưa ra Hội thánh nếu người đó cố chấp). Còn một người (lãnh đạo) đã PHẠM TỘI CÙNG HỘI THÁNH (biển thủ tài sản chung đem về làm của riêng) thì không áp dụng nguyên tắc này…

2. “HÃY CÁO CÙNG HỘI THÁNH”: Nên nhớ “Hội thánh” chứ không phải giáo hội…! Hãy tuyên bố tội lỗi của một lãnh đạo (hoặc cá nhân) trước Hội thánh… mà Hội thánh là bao hàm chứ không chỉ trong một giáo hội nào…! – Trong giáo hội, ông Hội trưởng phạm tội thì “ai dám cáo”, và ai sẽ xử? (Thái Phước Tr. và bao nhiêu ông hội trưởng cứ ngồi trên ghế và cứ phạm tội thì sao?) Do đó, Hội trưởng, Tổng quản nhiệm, giáo hội trưởng là những tay “tha hồ phạm tội mà không sợ ai tố cáo”! Họ lợi dụng Lời Chúa “đừng đoán xét anh em”, điều này không đúng Kinh thánh đâu! Cáo cùng Hội thánh là công bố tội lỗi của họ cho Hội thánh trên toàn thế giới được biết, chứ không phải chỉ đến “văn phòng Tổng hội hoặc Tổng liên hội để nói tội lỗi của ông Hội trưởng”! (giáo hội ở trong Hội thánh, nhưng Hội thánh không chỉ là giáo hội)

3. “Hãy COI NGƯỜI NHƯ KẺ NGOẠI”: Sau khi đã chỉ ra tội lỗi của “ông hội trưởng” nào đó rồi mà họ vẫn KHÔNG ĂN NĂN (công khai) thì hãy xem người đó “như KẺ NGOẠI”, tức là người đó không còn là “người trong Chúa” nữa! Điều đáng nói là trong khi Chúa đã xem “mấy tay Hội trưởng không ăn năn đó là KẺ NGOẠI rồi”… nhưng không ít người vẫn còn lên tiếng bênh vực cho những ông “hội trưởng hội băng hoại” đó nữa!

Việc lên tiếng – QUỞ TRÁCH CÔNG KHAI - là để cho những người thuộc về Chúa biết kính sợ Chúa mà tránh né tội lỗi, chứ không vì “mấy tay hội trưởng hư đốn, bại hoại” LƯƠNG TÂM CHAI LÌ, KHÔNG HỀ BIẾT ĂN NĂN đó…!



LHS- 27/5/2017

Thứ Ba, 23 tháng 5, 2017

Chối Bỏ Đức Tin, Xấu Hơn Người Không Tin...


Chối Bỏ Đức Tin, Xấu Hơn Người Không Tin...

 
("Mấy kẻ chối bỏ lương tâm... đức tin chìm đắm..".)
***
Trong Hội thánh tại Ê-phê-sô có một số người góa bụa, neo đơn cần được Hội thánh cưu mang giúp đỡ... Đó là trách nhiệm yêu thương... 
Phao-lô khuyên Ti-mô-thê hãy chú ý, tôn trọng, yêu thương, giúp đỡ những người như vậy, vì họ là những tín đồ, thánh đồ trung tín trong Chúa... 
Bên cạnh đó, qua bức thư của Phao-lô cũng cho thấy một vài tệ trạng trong Hội thánh lúc bấy giờ: Một số người trong Hội thánh, có người thân trong gia đình thuộc diện "già cả, góa bụa nhưng không neo đơn" (vì họ có con cháu)... Con cháu của những người này không ai khác là những "tín đồ trung tín trong nhà thờ" lúc bấy giờ! Phao-lô nói rằng: Những người tín hữu trong Hội thánh có người thân (ông bà, cha mẹ hoặc bà con) là người già cả... thì trước hết phải có trách nhiệm chăm sóc yêu thương... để Hội thánh còn phải lo cho người "góa thật góa" (họ không có bà con người thân)... 
Một số người trong Hội thánh lúc bấy giờ "ủy thác hết trách nhiệm chăm sóc người già, là người thân, họ hàng thậm chí là cha mẹ của mình cho Hội thánh lo"... Phao-lô nói rằng: Hạng người như vậy là "chối bỏ đức tin và XẤU HƠN người không tin"!

1. Chối bỏ đức tin: 
Những người này không công khai nói rằng "Tôi không tin Chúa, không đi nhà thờ nữa"... Trái lại, họ vẫn đi nhà thờ, tham dự đầy đủ, thậm chí là tích cực các hoạt động, ban ngành của Hội thánh... Nhưng bên cạnh đó họ "bỏ bê người thân của mình trong cảnh nghèo nàn, góa bụa"... Họ phó thác hết trách nhiệm ấy cho Hội thánh... Phao-lô nói rằng: Hạng người ấy là kẻ CHỐI BỎ ĐỨC TIN, mặc dù họ vẫn là "thành viên tích cực của nhà thờ"! 

2. Xấu hơn người chưa tin:
"Ví bằng có ai không săn sóc đến bà con mình, nhứt là không săn sóc đến người nhà mình, ấy là người chối bỏ đức tin, lại xấu hơn người không tin nữa" (I Tim. 5: 8)
Trước đây người ta hay lấy câu Kinh thánh này để dạy dỗ và áp dụng cho việc "làm chứng về Chúa cho bà con, người thân"... Nhưng câu Kinh thánh này không có ý dạy như vậy... 
Người chưa tin Chúa, họ không đi nhà thờ... Tuy nhiên, theo bản năng và lương tâm, tình cảm tự nhiên của con người, họ yêu thương, chăm sóc người thân, đặc biệt là cha mẹ khi già yếu... 
Câu Kinh thánh trước đó: "Nhưng nếu bà góa có con hoặc cháu, thì con cháu trước phải học làm điều thảo đối với nhà riêng mình và báo đáp cha mẹ; vì điều đó đẹp lòng Đức Chúa Trời" (c. 4)
Trong khi đó, một số người xưng mình là "tin Chúa", "đi nhà thờ", "người có đạo, có Chúa"... nhưng lại bỏ bê cha mẹ, phó thác việc ấy cho Hội thánh (hoặc cho xã hội)... Một người như thế, xét về mặt đạo đức tự nhiên họ XẤU HƠN người không tin!
Chúng ta chưa biết được những người Phao-lô nói trên đây có được cứu rỗi hay không...! (Vì Phao-lô không khẳng định) Nhưng xét về Kinh thánh thì có lẽ họ sẽ không được cứu! Bởi họ là người "chối bỏ đức tin"... (người ta được cứu là "bởi đức tin"...)
Khi Phao-lô nói những người kia là hạng người "chối bỏ đức tin" và "xấu hơn người không tin"... Như vậy ông có "đoán xét anh em mình" không? 
Phao-lô không nói rõ tên họ những người đó là ai, nhưng ông nêu lên một sự thực "tệ hại" của những người xưng mình là "con cái Đức Chúa Trời", ở ngay trong Hội thánh mà đời sống đạo đức "tệ hơn người thế gian"... Điều đó là sự thật chứ không phải là "xét đoán"!

3. Nêu lên một sự thật có phải là "xét đoán" không?
Những người ở trong tình trạng mà Phao-lô đã nêu lên trong bức thư gửi cho Ti-mô-thê (và hầu hết các Hội thánh đều đọc...) họ có "giận dữ" mà nói rằng "chớ đoán xét anh em mình" không? Chắc chắn những người ở trong tình trạng mà Phao-lô nêu trong bức thư, họ sẽ "giận dữ lắm"! Họ sẽ ngồi lại với nhau mà lên án Phao-lô: "ông này chuyên đi bươi móc chuyện người khác..." hoặc "Chúa dạy đừng đoán xét anh em"...! Tuy nhiên, nếu Phao-lô không nêu lên thực trạng này thì lấy đâu ông dạy dỗ...? Ông nói ai và nói cái gì? 
Trong một vài chỗ khác, Phao-lô nêu đích danh, tên tuổi của một vài người để người khác biết mà tránh: "Mấy kẻ chối bỏ lương tâm... đức tin chìm đắm... thì... có Hy-mê-nê và A-léc-xan-đơ..." (I Tim. 1: 19-20)

4. Liên quan Hội thánh ngày nay:
"Mấy kẻ chối bỏ lương tâm... đức tin chìm đắm... thì... có Hy-mê-nê và A-léc-xan-đơ..." (I Tim. 1: 19-20)
Hai người mà Phao-lô nêu tên trên đây là người mà nhiều người trong Hội thánh lúc bấy giờ biết đến... Phao-lô nói rõ hai người này thuộc hạng "chối bỏ lương tâm" (lương tâm chai lì) và "đức tin chìm đắm" (cũng tương đương với chối bỏ đức tin) chứ họ không tốt lành gì đâu! 
Một số người ngày nay bảo rằng "mình không phải là Chúa, nên đừng thay Chúa xét đoán anh em"... Xin hỏi những người có quan niệm như vậy rằng: Hai người "Hy-mê-nê và A-léc-xan-đơ..." có từng sinh hoạt trong Hội thánh không? Phao-lô nêu tên như vậy là "xét đoán anh em mình... sao"?
Trong những ngày qua, khi nêu tên vợ chồng "truyền đạo Mai Trần", người lập lên cái gọi là "Liên đoàn Truyền giáo" (thực chất là một tổ chức lừa đảo)... một số người lên diễn đàn nói rằng "mình không phải là Chúa, đừng xét đoán anh em"...!
Thế nhưng, tại sao khi ông TM viết "Bạch thư tố cáo đồng sự là tham lam, trộm cắp"... thì không thấy ai bảo ông ta là "xét đoán"!? (Người ta trộm một thì ông trộm mười, người ta gạt một thì ông gạt trăm lần hơn... chứ ông tốt lành gì mà nói người ta, còn ông thì... "thánh sạch, không xét đoán"?)
Xét về căn bản thì ông TM là "gái đĩ già mồm", "vừa ăn cướp vừa la làng", "bậc thầy của những kẻ buôn thần bán thánh" nhưng mở mồm ra là "nói chuyện đạo đức, lến án, răn dạy người khác"...! Một người như thế là "kẻ có LƯƠNG TÂM CHAI LÌ", "đức tin chìm đắm", là "XẤU HƠN kẻ không tin" (ngoại đạo)... Thế nhưng hể nói động tới là khối người nhảy vô bảo "đừng đoán xét anh em, tôi tớ Chúa"!
Nếu vợ chồng ông TM không "ăn cướp, lừa đảo" thì những tài sản to lớn mà hai ông bà có được (xuất thân từ một cặp vợ chồng đi ăn xôi bố thí) ở đâu ra...? Ông bà tự khai đi? Kinh thánh dạy mục sư "phải lấy sự TINH SẠCH mà làm GƯƠNG cho tín đồ..." (I Tim. 4: 12) Ông bà TM "có tinh sạch không" mà mở miệng ra là bảo người khác là "trộm cướp, lừa đảo"? Chính bản thân mình là "lừa gạt giáo sĩ", "buôn thần bán thánh"... mà mở miệng ra là "dạy đời người khác"... Giảng cho người khác "ăn năn" còn mình thì... "ĂN VỤNG" (mà không hề ăn năn)... Hạng người như vậy có phải là những kẻ "có lương tâm chai lì không"? Đã ăn cướp còn cố "la làng" để tỏ ra mình "thánh"..! Mượn tòa giảng để tỏ ra mình "bậc thầy, nạn nhân, bị hại"... Người như thế có còn tư cách, đạo đức nữa không mà "làm thầy giảng đạo"? Kinh thánh nói hạng người như thế, về đạo đức là "xấu hơn người không tin" (tệ hơn người thế gian) là kẻ "có lương tâm chai lì", "đức tin chìm đắm"... Những kẻ như vậy cần phải "vạch mặt ra"... còn số phận thì Chúa định! 
"Vả, chúng nó bởi sự nhận biết Chúa và Cứu Chúa chúng ta là Đức Chúa Jêsus Christ, mà đã thoát khỏi sự ô uế của thế gian, rồi lại mắc phải và suy phục những sự đó, thì số phận sau cùng của chúng nó trở XẤU HƠN LÚC ĐẦU." (II Phi. 2: 20)


LHS- 23/5/2017

Thứ Tư, 17 tháng 5, 2017

Tôi Tớ Chúa Sống Bằng... Không Khí Và Nước Lã...?

Tôi Tớ Chúa Sống Bằng... Không Khí Và Nước Lã...?

"Ấy vậy, vì chúng tôi làm việc với Chúa, nên xin anh em chớ chịu ơn Đức Chúa Trời luống không. Vì Ngài phán rằng:
Ta đã nhậm lời ngươi trong thì thuận tiện,
Ta đã phù hộ ngươi trong ngày cứu rỗi.
" (II Cô-rinh-tô 6: 1-2)

Kết quả hình ảnh cho dâng hiến cho chúa
***
Trước hết Phao-lô kêu gọi: "...vì chúng tôi làm việc với Chúa, nên xin anh em chớ chịu ơn Đức Chúa Trời luống không."
Phao-lô nói rằng ông và đồng sự với ông "làm việc với Chúa" cho nên, các tín hữu tại Cô-rinh-tô "chớ chịu ơn Ngài cách luống công"...!
Ông cũng nhắc các tín hữu rằng: Chúa thường nhậm lời họ trong các thì thuận tiện cũng như ban ơn cứu rỗi cho họ (bởi sự rao giảng của Phao-lô)... Cho nên ông nhắc họ không nên "chịu ơn Chúa luống không". Dĩ nhiên, Đức Chúa Trời không cần đến tiền bạc, vật chất của con người... Do đó, nếu họ muốn đền ơn đáp nghĩa thì họ phải nhớ đến những người đã "hy sinh, làm việc chung với Đức Chúa Trời"!- "Ấy vậy, vì chúng tôi làm việc với Chúa, nên xin anh em chớ chịu ơn Đức Chúa Trời luống không."

"Hỡi người Cô-rinh-tô, miệng chúng tôi hả ra vì anh em, lòng chúng tôi mở rộng. Chẳng phải chúng tôi hẹp hòi đãi anh em, nhưng ấy là lòng anh em tự làm nên hẹp hòi. Hãy báo đáp chúng tôi như vậy - tôi nói với anh em như nói với con cái mình - cũng hãy mở rộng lòng anh em!" (II Cô-rinh-tô 6: 1-13)
Mặc dù Phao-lô và đồng sự của ông có thể "cam chịu" mọi thiếu thốn, hy sinh, đòn vọt, lao tù khốn khó... nhưng điều đó không có nghĩa tín hữu Cô-rinh-tô cứ "mặc nhiên, mặc kệ cho tôi tớ Chúa"...! Mặc dù họ không quan tâm thì Chúa vẫn có cách để nuôi dưỡng và chăm sóc tôi tớ Ngài... nhưng: Tại sao Phao-lô phải dạy dỗ và nhắc nhở điều này? 
Phao-lô nói rằng ông đã "hả miệng" (để giảng) và "mở rộng lòng" (để sống) vì anh em... Ngược lại thì người Cô-rinh-tô đã "khép lòng, chặt dạ" đối với người mà họ xem là "tôi tớ Đức Chúa Trời"! Ông nói rằng "chúng tôi không có hẹp hòi đối với anh em", trái lại, chính người Cô-rinh-tô đã "tự làm cho mình hẹp hòi" đối với tôi tớ của Chúa (Phao-lô).

Phao-lô cũng nói:"Chúng tôi chẳng làm cho ai vấp phạm, hầu cho chức vụ của mình khỏi bị một tiếng chê bai nào. Nhưng chúng tôi làm cho mình đáng trượng trong mọi sự, như kẻ hầu việc Đức Chúa Trời..."
Vì danh dự của người tôi tớ Chúa, Phao-lô không muốn đề cập đến những nhu cầu của bản thân và đồng sự (mặc dù ông rất khó khăn như ông có đề cập: thiếu thốn, đòn vọt, lao tù, tỉnh thức, kiêng ăn)... và đôi khi vì chính điều này mà tín hữu tại Hội thánh Cô-rinh-tô mặc nhiên suy nghĩ rằng "tôi tớ Chúa sống bằng... không khí và nước lã..."! Do đó, ông phải nói "chính anh em đã tự khép lòng mình"! (c. 12)

Trong giới những người được gọi là tôi tớ Chúa ngày nay (mục sư, phục vụ Chúa) có thể được chia làm hai thành phần:
1. "Kẻ ăn không hết",
2. "Người cằn không ra"! (tạm chia như thế)

- Thành phần 1: Sở dĩ họ như vậy là vì hạng người đó "có lắm mưu nhiều chước", họ phỉnh gạt ân nhân, tín hữu, tổ chức đoàn thể bằng nhiều mánh lới, dự án... (Lập lên tổ chức để phỉnh gạt giáo sĩ) Họ giàu có đến độ "ăn không hết", nhưng lại làm trò "khổ nhục kế", hô lên rằng "chúng tôi bị cướp"... (để người khác thương hại và nghĩ mình là nạn nhân)...
- Thành phần 2: Họ sống theo tinh thần của Phao-lô dạy... Nên nhiều khi "túng thiếu mà vẫn mặc nhiên cười"! 

Trong Hội thánh ngày nay, đôi khi vì nhìn vào một vài cá nhân đầy tớ Chúa thuộc nhóm "ăn không hết", mà không ít con cái Chúa sinh ra suy nghĩ bàng quan hoặc không hề nghĩ đến những tôi tớ "cằn không ra" trong cái thế giới cạnh tranh vật chất đầy khốc liệt này: Họ sẽ sống bằng cái gì? - Cái mà đa số tín hữu suy nghĩ là "để Chúa lo cho họ" (tôi tớ Chúa)!

Phao-lô không phải là không đề cập đến nhu cầu của mình. Nhưng điều mà tín hữu ngày nay cần phải biết là "anh em đừng chịu ơn Chúa cách luống không"! 

LHS- 17/5/2017

Thứ Hai, 15 tháng 5, 2017

Mọi Sự Đã Được... ĐỊNH!

Mọi Sự Đã Được... ĐỊNH! 

"Ví bằng Cha, là Đấng sai ta, không KÉO đến, thì chẳng có ai được đến cùng ta, và ta sẽ làm cho người đó sống lại nơi ngày sau rốt." (Giăng 6: 44) 

 Kết quả hình ảnh cho ơn tiền định
 ***
1. Sự cứu rỗi là ơn tiền định:
Một con chiên, con bò hay con người khi bị té xuống giếng thì không thể tự lên khỏi, mà phải có người "KÉO lên"... Sự cứu rỗi được mô tả giống như vậy. (Lu-ca 14: 5)
Chúa Jesus phán: "Ví bằng Cha, là Đấng sai ta, không KÉO đến, thì chẳng có ai được đến cùng ta, và ta sẽ làm cho người đó sống lại nơi ngày sau rốt." (Giăng 6: 44)
Mỗi người đến với Chúa là do Thánh Linh "kéo họ đến"... chứ chúng ta không tự đến với Chúa được! 
 "Vả, dẫu Ngài đã làm bấy nhiêu phép lạ trước mặt chúng, họ cũng không tin Ngài, để được ứng nghiệm lời nầy của đấng tiên tri Ê-sai: ...
Vả lại, chúng không thể tin, vì Ê-sai lại có nói rằng:
Ngài đã khiến mắt họ mù, lòng họ cứng,
Hầu cho mắt chẳng thấy, lòng chẳng hiểu,
Không tự hối cải,
Và ta chẳng chữa lành cho
." (Giăng 12: 37-40)

Chúa Jesus làm nhiều phép lạ trước mặt người Giu-đa nhưng họ vẫn KHÔNG TIN...! Sự không tin này của họ để cho được "ứng nghiệm lời tiên tri" đã nói.
Họ không tin vì Kinh thánh đã nói tiên tri rằng "chúng KHÔNG THỂ TIN". - "Vả lại, chúng không thể tin, vì Ê-sai lại có nói ... Ngài đã khiến mắt họ mù, lòng họ cứng..."
Bạn không thể giải thích cho một người mù bẩm sinh về "màu trắng" hay "màu xanh" hay bất cứ màu gì khác... thể nào thì tương tự như vậy, sự cứu rỗi cũng như sự vinh hiển của Đức Chúa Trời không ai có thể giải thích cho người khác "tin", hoặc thấy trừ khi chính Chúa mở mắt và KÉO họ đến với Ngài.
Kinh thánh nói rằng "họ KHÔNG THỂ TIN", chứ không phải họ không tin.
Và Kinh thánh cũng chép: "Nếu Cha... không kéo thì không ai được đến cùng..."!
Không có ý chí tự do đúng nghĩa nào được tồn tại trước mặt Chúa, là Đấng đã "định trước mọi việc"! Như có chép: "Ấy cũng là trong Ngài mà chúng ta đã nên kẻ dự phần kế nghiệp, như ĐÃ ĐỊNH TRƯỚC cho chúng ta được điều đó, theo mạng của Đấng làm mọi sự hiệp với ý quyết đoán..." (Ê-phê-sô 1: 11)
Nếu có ý chí tự do... thì chỉ là "tự do trong sự hư mất" mà thôi!

2. Sự phán xét các tôi tớ giả hình:
"Lại nếu kẻ nào nghe lời ta mà không vâng giữ, ấy chẳng phải ta xét đoán kẻ đó; vì ta đến chẳng để xét đoán thế gian, nhưng để cứu chuộc. Người nào bỏ ta ra và không nhận lãnh lời ta, đã có kẻ xét đoán rồi; lời ta đã rao giảng, chính lời đó sẽ xét đoán họ nơi ngày sau cùng." (Giăng 12: 47-48)
Lời Chúa Jesus phán trên đây, Ngài đang phán với những người Pha-ri-si. Họ là những chức sắc tôn giáo của Do thái giáo... Họ là những người rất am hiểu Lời Kinh thánh.
Chúa phán với họ: "...kẻ nào nghe lời ta mà không vâng giữ,... Người nào bỏ ta ra và không nhận lãnh lời ta, đã có kẻ xét đoán rồi; lời ta đã rao giảng, chính lời đó sẽ xét đoán họ nơi ngày sau cùng." (Giăng 12: 47-48)
Người Pha-ri-si là những người "rao giảng Lời Chúa", nhưng chính họ không vâng giữ Lời ấy! Người nào không vâng giữ lời Chúa, người ấy đang "loại bỏ Chúa" ra khỏi cuộc đời họ...!
Người Pha-ri-si được mệnh danh là "những kẻ giả hình". (Ma-thi-ơ 23)
Những người rao giảng Lời Chúa nhưng không vâng giữ (tôi tớ giả hình) sẽ "có người xét đoán" họ và bị phán xét nơi ngày cuối cùng, số phận của họ là "nơi khóc lóc nghiến răng"! - "Chủ sẽ đánh xé xương và định phần nó đồng với kẻ giả hình. Đó là nơi sẽ có khóc lóc và nghiến răng." (Ma-thi-ơ 24: 51)

Tóm lại:
- Sự cứu rỗi là ơn tiền định và chính Chúa sẽ "kéo" người mà Chúa đã chọn và biết trước.
- Có những người rao giảng Lời Chúa nhưng chính họ không vâng giữ... Nếu cuối cùng họ vẫn không ăn năn (tội giả hình) thì điều đó cũng "đã được định cho họ rồi"! 

Một ít chia sẻ ngày đầu tuần.
Kính chúc anh chị em một tuần lễ đầy ơn phước Chúa ban!

LHS- 15/5/2017